Chương trước
Chương sau
Cũng may kết giới cường đại, Dương Bách Xuyên không phá vỡ được.

Ầm!

Dương Bách Xuyên lại bổ xuống một kiếm.

Vòng sáng kiếm khí lại run lên, nhưng cũng chỉ như vậy.

Cố Liên Hoa thầm yên tâm.

Chỉ cần nàng ta không đi ra sẽ không có chuyện gì.

Nàng ta quát mắng Dương Bách Xuyên: “Dương Bách Xuyên, ngươi có chút thủ đoạn đấy, nhưng muốn phá vỡ kết giới kiếm khí của Kiếm gia gia thì còn kém xa, Kiếm gia gia chính là Đại Kiếm Sư, đã bước nửa chân vào cảnh giới Hỗn Nguyên, tiểu tử ngươi còn kém xa.

Thức thời thì giao ra khắc văn đạo phù, nếu tâm trạng của ta tốt, có khi sẽ để ngươi toàn thây, nếu không chờ Kiếm gia gia giết chết con súc sinh kia, cô nãi nãi

sẽ làm ngươi sống không bằng chết...”

Cố Liên Hoa lại là đại tiểu thư Tiên Đan Lâu ngang ngược kiêu ngạo, bắt đầu đe dọa Dương Bách Xuyên.

Nhưng...

Dương Bách Xuyên ghét nhất bị người uy hiếp.

Đặc biệt nghe Cố Liên Hoa mắng Tuyết Hương là súc sinh.

Lửa giận trong lòng Dương Bách Xuyên bùng lên.

Hắn vẫn luôn lưu ý cuộc chiến của Tuyết Hương và Đại Kiếm Sư. Lúc này cuộc chiến của hai người đã tiến vào trạng thái gay cấn. Không phân cao thấp.

Hắn biết rõ sự lợi hại của Tuyết Hương.

Nhưng tên Đại Kiếm Sư kia chiến đấu với Tuyết Hương lâu như vậy lại không có dấu hiệu bị thua, đủ để thuyết minh thực lực của Đại Kiếm Sư.

Vì vậy nên Dương Bách Xuyên mới muốn ra tay chém giết Cố Liên Hoa.

Đầu tiên, bản thân nữ nhân ngang ngược này muốn dồn hắn vào chỗ chết, nếu là kẻ địch muốn mạng hắn, vậy cần thiết giết, ai quan tâm nàng ta có thân phận gì, dù sao Tiên Đan Lâu đã được định sẵn bị diệt.

Thứ hai, lúc này giết Cố Liên Hoa sẽ làm Đại Kiếm Sư phân tâm, lúc đó Tuyết Hương sẽ có cơ hội.

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Đại Kiếm Sư mạnh hay không thì ta không biết, nhưng ta biết hôm nay ngươi chết chắc rồi, thật sự cho rằng trốn trong mai rùa, ta sẽ không có cách nào? Nằm mơ.”

Dương Bách Xuyên mắng xong, trong lòng gọi Hắc Liên hỗ trợ.

Ngay sau đó lực lượng thần hồn cường địa của Hắc Liên bao phủ cả người hắn.

Tiếp theo Dương Bách Xuyên thúc giục Càn Khôn Đạo Nguyên vào trong kiếm Đồ Long, vận chuyển Càn Khôn Tôi Thể Công, máu trong cơ thể vận chuyển cực nhanh vào trái tim, sau đó bùng nổ.

Lúc này cả thân thể Dương Bách Xuyên tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

Đây là lực lượng máu, hay nói cách khác đây là lực lượng thuần túy của thân thể.

Dương Bách Xuyên gầm lên: “Phá cho ta.”

Kiếm khí bay ra ngoài, bổ vào vòng sáng kiếm khí. “Âm ~”

“Rắc ~”

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên cực dữ tợn, cầm kiếm chém lên người Cố Liên Hoa.

“Ngươi dám ~” Phía xa âm thanh của Đại Kiếm Sư vang lên.

“Âm ~”

Có dám hay không Dương Bách Xuyên đều chém xuống, Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên chém thành thịt vụn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.