Dương Bách Xuyên nghe thấy Càn Khôn chỉ Linh nói chuyện, hắn bỗng mở to hai mắt.
Thật sự là hắn đã quên mất.
Mắt Càn Khôn được mở ở Tu Chân Giới, có một lần sau khi bình Càn Khôn thăng cấp nên hắn đã lấy được thần thông.
Đúng như những gì Càn Khôn Chỉ Linh đã nói, tu vi của hắn trước kia yếu hơn nên cũng không quá xem trọng bộ môn thần thông này.
Nhưng bây giờ khác rồi, hắn đã là Kim Tiên đại viên mãn, lúc này sử dụng mắt Càn Khôn cộng thêm tâm hồn cảm ứng, hai cái này kết hợp với nhau biết đâu sẽ có điều kỳ diệu không thể tưởng tượng được.
Khi đó hắn sẽ dùng mắt Càn Khôn để nhìn, tâm khiếu cảm ứng sự nguy hiểm từ đòn tấn công của Đông Nhan, như vậy thì hắn sẽ có thể chiếm được lợi thế hơn.
Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, ánh sáng vàng giữa lông mày lóe lên, con mắt thứ ba ~ mắt Càn Khôn mở ra.
Khoảnh khắc đó, hắn nhìn thấu tất cả mọi thứ trong sương mù, tìm thấy được chỗ của lão già Đông Nhan kia.
Chỉ cách hắn hơn mười mét.
Khi hắn qua đó, đột nhiên Đông Nhan nhìn qua.
Dương Bách Xuyên vội vàng nhìn đi chỗ khác, hắn không muốn để Đông Nhan biết mình có thể nhìn thấy được trong sương mù.
Đối với loại lão già xảo quyệt như Đông Nhan, phải đánh lén mới sảng khoái.
Quả thật lúc vừa rồi khi Đông Nhan ngẩng đầu phát hiện Dương Bách Xuyên đang nhìn ông ta thì giật mình, ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3658652/chuong-4280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.