“Dùng tâm khiếu cảm ứng tránh né dây mây...”
Đột nhiên nghe thấy Tuyết Hương truyền âm.
Dương Bách Xuyên rất muốn nói hắn vẫn luôn dùng tâm khiếu cảm ứng, nhưng lại không thể dùng được, bởi vì dây mất xuất hiện trống rỗng, chỗ nào cũng có, không thể cảm ứng.
Muốn phản bác Tuyết Hương, nhưng đúng lúc này hắn thấy được Tuyết Hương bơi lội tránh né với thân hình khổng lồ trên đỉnh đầu hắn.
Thân hình hơn trăm mét bao vây hắn ở bên trong.
Lúc này Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được dây mây quỷ dị đã biến
mất.
Hắn biết Tuyết Hương đang ngăn cách, bảo vệ hắn dưới thân hình khổng lồ của nàng.
Lúc này Tuyết Hương ngẩng đầu gầm lên, thân thể sáng lên, ngăn cản đám dây mây tấn công.
Dương Bách Xuyên vô cùng cảm động, cũng lo lắng cho Tuyết Hương.
“Tuyết Hương, đừng để ý đến ta, ta có thể đỡ được.” Dương Bách Xuyên nhìn thấy Tuyết Hương bảo vệ chính mình, không nhịn được lên tiếng.
Đối với hắn, một đại nam nhân phải bị một nữ nhân bảo vệ, đây là chuyện không thể chịu được.
Dương Bách Xuyên nghĩ chính mình là nam nhỉ, sao có thể để một nữ nhân bảo hộ?
Nói xong, hắn nghe thấy Tuyết Hương nói: “Đám dây mây này không tổn thương được ta, ta có thể bảo vệ ngươi, nhưng nếu tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, ba người Đông Nhan còn như hổ rình mồi, bọn họ là một mối đe dọa lớn với chúng ta.
Hiện tại ngươi nhanh chóng cảm ứng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3658639/chuong-4267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.