Chương trước
Chương sau
Tuyết Hương lắc đầu nói: "Không nhìn ra, nhưng ta nhận ra Âm Lôi, hẳn là có liên quan đến môi trường mà yêu thụ Quỷ Mẫu phát triển, đây là nơi cực âm, hấp thụ Âm Sát, chuyển hóa thành Âm Lôi, hơn nữa còn có độc.

Muốn có được hoa Quỷ Mẫu, đầu tiên phải nghĩ cách hóa giải đòn tấn công của Âm Lôi, hoặc cũng chính là đòn tấn công của những dây leo kỳ lạ đó."

"Quả thật là vậy, nhưng ta thấy, nơi này e là không chỉ có dây leo kia, yêu thụ Quỷ Mẫu là sinh linh đã tu luyện thành công, đến giờ chúng ta còn chưa thấy thân cây có động tĩnh gì.

Theo lý thuyết mà nói thì không phải vậy, nhìn vào thân cây chính, bên trong có mạch máu, đây là đặc điểm chỉ có sinh linh cấp cao mới có, bây giờ xem ra, yêu thụ Quỷ Mẫu này không chỉ đã tu luyện ngàn năm, e là vạn năm cũng có, tên khốn kiếp Đông Nhan đang tính kế chúng ta."

Dương Bách Xuyên trầm giọng mắng Đông Nhan. Hắn cũng đã nghĩ đến điều gì đó.

Chỉ sợ tên Đông Nhan kia cố ý để bọn họ vào đây trước, muốn chờ bọn họ thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ xong, đến lúc đó hắn ta sẽ trực tiếp cướp lấy?

Dương Bách Xuyên nghĩ vậy, nhất thời có chủ ý, nói với Tuyết Hương: "Bây giờ chúng ta đừng làm gì cả, cứ ngồi ở đây, Đông Nhan kia muốn chúng ta liều mạng thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ, đợi chúng ta sức cùng lực kiệt, hoặc là bị thương, hoặc là đã lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, hắn ta nhất định sẽ nhảy ra cướp công, vậy chúng ta đừng để hắn ta được như ý, chúng ta cứ ở đây đợi, xem ai kiên trì hơn~"

Dù sao Tuyết Hương cũng đơn thuần, nghĩ đến cảnh Đông Nhan và hai thuộc hạ bị kẹt dưới cành cây, không nhịn được nói: "Không phải bọn họ đã bị kẹt lại rồi sao? Sao có thể đến đây? Mục tiêu của chúng ta là Quỷ Mẫu Hoa Lệ thì cứ thu thập thử xem."

Dương Bách Xuyên cười nói: "Ngươi đúng là non nớt, không biết thế nào gọi là ngụy trang, tên Đông Nhan kia quả thực đã mắc kẹt, nhưng rất có thể đó chỉ là cố ý ngụy trang mà thôi.

Nếu hắn ta biết về sự tồn tai của yêu thụ Quỷ Mẫu, hơn nữa lúc trước khi chúng ta thương lượng cũng đã nói, bọn họ đã từng hái hoa xuống, chẳng qua không dùng đúng cách nên chúng bốc hơi ngay lập tức.

Cho nên mới cần hợp tác với chúng ta, bây giờ nghĩ lại, hắn ta đương nhiên phải hiểu rõ nơi này, mấy dây leo bên ngoài đương nhiên không vây được họ, sở dĩ bọn họ làm vậy, là muốn để chúng ta vào trước, đợi sau khi chúng ta lấy được, bọn họ sẽ nhảy ra cướp lấy, cho nên chúng ta đừng để bị lừa, đợi đi."

Tuyết Hương nghe Dương Bách Xuyên giải thích xong, ồ một tiếng: "Tâm tư của các nguoi thật phức tạp."

Dương Bách Xuyên cười nói: "Cho nên các ngươi phải nhớ kỹ, sau này không được tin tưởng người khác."

"Vậy ngươi thì sao?" Tuyết Hương nhìn chăm chằm Dương Bách Xuyên, nói thẳng.

"Khụ khụ~" Dương Bách Xuyên ho khan một trận.

"Sao có thể tính ta được? Chúng ta là bằng hữu, ngươi phải nhớ, ta chính là người tốt với ngươi nhất trên đời này, ta giúp ngươi truyền năng lượng cho trứng Côn Bằng, cũng là ta đưa ngươi ra khỏi đáy hồ kia, ngươi không tin bất kỳ ai trên đời này, nhưng không thể không tin ta, biết chưa?" Dương Bách Xuyên bắt đầu tẩy não Tuyết Hương đơn thuần ngây thơ.

"Ồ~ Trong lòng ta cũng hiểu phải tin ngươi, nhưng cảm giác này không thoải mái lắm..." Tuyết Hương nghiêng đầu nói.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên đỏ mặt, hắn biết trong lòng Tuyết Hương tin tưởng hắn, đó là bởi vì hắn đã dùng nước Sinh Mệnh, tất cả sinh tử của nàng ấy đều nằm trong tay hắn, nói cách khác hắn là chủ nhân của Tuyết Hương, cho. nên sâu trong linh hồn nàng ấy, không thể phản bội hắn, đương nhiên phải tin tưởng hắn.

Dương Bách Xuyên không muốn dùng nước Sinh Mệnh để khống chế Tuyết Hương, cho nên rất ít khi nhắc đến nước Sinh Mệnh lần nữa trước mặt Tuyết Hương, cũng chưa từng nhắc đến ý nghĩa của nước Sinh Mệnh.

Chỉ hy vọng nha đầu khờ dại đơn thuần này đi theo hắn sẽ có kết quả tốt.

Nhưng dù nói thế nào, hai người họ không thể tách ra, bởi vì trứng Côn Bằng hoàn toàn nằm trong tay Dương Bách Xuyên.

Mà Tuyết Hương trời sinh chính là người bảo vệ của Côn Bằng. Đương nhiên Dương Bách Xuyên hoàn toàn không quan tâm vấn đề này.

Tiếp theo, hai người hộ pháp bên cạnh Yến Xích Hà, ở một nơi cách rất xa yêu thụ Quỷ Mẫu.

Dương Bách Xuyên luôn cảm giác yêu thụ Quỷ Mẫu này khá nguy hiểm, cảm ứng tâm trí của hắn của thể cảm nhận được nguy hiểm này, dù sao cũng không thể ở quá gần.

Về phần đằng sau bọn họ là cái gì, sau khi tiến vào nơi này, bọn họ phát hiện không có lối thoát, ở đây có một kết giới, hoàn toàn là kết giới kết giới rộng hàng cây số được sinh ra từ thân cây chính của Yêu thụ Quỷ Mẫu.

Nhưng hắn cũng không vội, dù sao hắn cũng không muốn ra ngoài sớm như vậy, dù thế nào cũng phải lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ.

Chỉ là Quỷ Mẫu Hoa Lệ ở ngay trước mặt, hẳn cũng không muốn để Đông Nhan cướp đi.

Hơn nữa, sợi dây leo lạ đó có thể xuất hiện từ trong không trung, mang theo. độc Âm Lôi hung ác, cho dù có bị đánh vào người, tuy rằng không chết, nhưng chắc chắn sẽ không dễ chịu.

Hắn không muốn bị lợi dụng.

Hiện tại hắn chỉ có thể chờ đợi Đông Nhan cùng hai thuộc hạ của hắn ta tiến vào.

Thời gian cứ như vậy như vậy trôi qua từng phút một.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.