Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều có năng lực tâm hồn cảm ứng, cả hai đều phát hiện thấy bất thường.
Chỉ có Yến Xích Hà ngây ra, nhưng khi thấy Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đều trở nên nghiêm túc, hắn ta cũng trở nên căng thẳng.
Ở nơi này nếu không đề cao cảnh giác thì sẽ ăn hành.
Vả lại, cho dù Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương không có tâm hồn cảm ứng đi chăng nữa, chỉ dựa vào tu vi cũng có thể cảm nhận được bầu không khí xung quanh thay đổi.
Lúc này rừng sương mù có tầm nhìn rất hẹp, rõ là rất vắng vẻ. Dương Bách Xuyên chăm chú nhìn về phía trước, bởi vì hắn cảm nhận được sát khí truyền tới từ phía trước.
Gió hơi lớn.
Yến Xích Hà sát lại gần hắn hỏi nhỏ: "Chủ nhân, có phải lão già Đông Nhan Tiên Nhân kia bẫy chúng ta không?"
Dương Bách Xuyên vẫn chăm chú nhìn về phía trước, nói: "Không đâu, sát khí này lóe lên rồi biến mất ngay, nếu Đông Nhan muốn ra tay với chúng ta thì không cần phiền phức như vậy. Vả lại hắn còn trông mong chúng ta lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ. Không phải hắn đâu, hẳn là có người khác. Hãy cẩn thận đề phòng, chưa biết chừng sẽ có một cuộc chém giết đấy."
"Thuộc hạ đã biết.' Yến Xích Hà gật đầu, xoay người nhìn về một hướng khác. Lúc này ba người quay lưng vào nhau, canh chừng ba hướng.
Cách đó ba mươi mét, Đông Nhan và thuộc hạ cũng phát hiện thấy bất thường.
"Chủ thượng, hình như hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3649019/chuong-4252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.