Chương trước
Chương sau
Dương Bách Xuyên lắc đầu: “Không phải, Đan đạo của gia sư là tự sáng tác.”

Dù sao cũng chỉ là ứng phó với Kim Quy, nói bừa là được.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên hơi mất kiên nhẫn nói: “Đúng rồi, ngươi xem đan Tiên Nguyên này của ta là mấy phẩm? Chín viên nhất phẩm có thể đổi bao nhiêu Tiên Thạch, ta còn có việc đây!”

“Ồ ồ, tiểu huynh đệ đợi lát, lão hủ không xác định được phẩm cấp đan dược của ngươi, hãy đợi lát, lão hủ đi xin chỉ thị của đại tông sư Đan đạo Tiên Minh Luyện Tạo. Yên tâm, chắc chắn có thể đổi một giá hài lòng cho tiểu huynh đệ.” Kim Quy nói.

“Được rồi, nhưng phải nhanh lên.” Dương Bách Xuyên đồng ý, lại lẩm bẩm trong lòng: “Vừa nấy tên lùn còn tự xưng bổn tiên, gọi tiểu gia là tiểu tử, giờ đã biến thành tiểu huynh đệ rồi, mẹ nó đúng là nịnh bợ! Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Đan đạo của Kỳ Quân dùng tốt thật...”

“Ta đi lát rồi quay lại ngay, các ngươi ngồi xuống nghỉ ngơi đi... Người đâu dâng trà cho mấy đạo hữu!” Kim Quy Tiên Nhân vụt rời đi, gọi người dâng trà.

Không phải hắn ta không giám định được, mà là quả thật phải đi xin chỉ thị. Giới đan dược xuất hiện một thế gia luyện đan có thể tôi luyện Tiên đan đến chín thành, trình độ đạo Luyện Đan có thể sánh ngang với Lạc Dương đại nhân, đây là chuyện lớn, nhất định phải đi xin chỉ thị của mấy đại nhân bên trên mới được.

Trong phòng nào đó ở tầng chín, Tiên Minh Luyện Tạo.

“Quả thật là đan dược đã tôi luyện đến mức độ cao nhất, xác nhận là đan Tiên Nguyên cửu phẩm cấp cao nhất, nghĩ mọi cách lôi kéo hắn, như vậy sẽ có thể có cơ hội tiếp xúc với vị thế gia luyện đan sau lưng hắn!”

Người nói chuyện chính là Định Hòa Bình, người phụ trách hiện tại của bộ Luyện Đan, phân bộ Tiên Minh Luyện Tạo! Ông ta là một Luyện Đan tông sư huy hiệu cấp năm, còn là một cao thủ Hỗn Nguyên đại viên mãn.

Ông ta lập tức đưa ra chỉ thị cho tin tức Kim Quy trình báo.

“Vâng, thuộc hạ sẽ sắp xếp người trông chừng tiểu tử kia.” Kim Quy cung kính đáp.

Đinh Hòa Bình xua tay nói: “Không, không phải sắp xếp người, mà là ngươi đích thân đi, nhớ kỹ chủ yếu là lôi kéo, cho dù không lôi kéo được cũng nhất định không thể trở mặt. Giới luyện đan Tiên Giới vẫn tồn tại một vài thế gia luyện đan, không thua kém gì Lạc Dương đại nhân, sau lưng tiểu tử kia chắc chắn là một thế gia luyện đan ẩn thể.”

“Có thể tôi luyện đan Tiên Nguyên cấp thấp nhất trong Tiên đan tới mức giống như thủy tỉnh, dùng tu vi khủng bố đã không thể hình dung được nữa, trình độ Đan đạo của đối phương không hề thua Lạc Dương đại nhân. Nếu Tiên Minh Luyện Tạo chúng ta có thể lôi kéo được nhân vật cỡ này, vậy chính là một trợ lực lớn với chúng ta.”

“Bây giờ tôn thượng đã trở về, tranh đấu của ba trùm lớn lúc trước sắp tiến vào giây phút gay cấn, nếu có một thế gia luyện đan giống Lạc Dương đại nhân gia nhập, thì chẳng khác nào là đưa than ngày tuyết...”

“Vậy... thuộc hạ đi làm ngay?” Vẻ mặt Kim Quy cũng nặng nề.

“Có tra được lai lịch của tiểu tử kia không?” Đinh Hòa Bình hỏi.

“Đã phái người đi tra thông tin đăng ký rồi...” Kim Quy vừa dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa: “Đại nhân, thuộc hạ cầu kiến.”

Kim Quy vung tay, cửa lớn mở ra: “Vào đi, đã tra được tình hình ghi chép thông tin của ba người kia chưa?”

Ngoài cửa, một Kim Tiên bước vào, cung kính hành lễ với Kim Quy và Định Hòa Bình, sau đó nói: “Tiểu tử kia tên là Dương Bách Xuyên, tu vi Kim Tiên đại viên mãn, một người khác tên là Yến Xích Hà, còn nữ tử kia là Yêu Tiên tên Tuyết Hương, tu vi Đại La đỉnh phong...”

“Lui xuống đi!” Kim Quy vẫy tay.

Đợi sau khi người kia ra ngoài, Kim Quy bỗng cười nói: “Đại nhân, đột nhiên thuộc hạ nhớ ra, năm trăm năm trước, cháu gái Cố Liên Hoa của Cố Diệp Tiên Đan Lâu hình như từng truy nã ba người khắp thành, ta từng thấy hình chiếu, không phải ba người hôm nay, nhưng tên thì lại giống.”

“Chắc không phải trùng hợp, nếu như ta đoán không nhầm, ba người bọn họ chính là người Cố Liên Hoa muốn tìm, chỉ là đã dùng bí pháp thay đổi dung mạo khí tức.

Nghe nói Cố Liên Hoa là vì một Minh Văn Đạo Phù trên người Dương Bách Xuyên, nếu đúng là như vậy, thì thuộc hạ nên làm thế nào đây?”

Đinh Hòa Bình lắc đầu, ông ta biết suy nghĩ của Kim Quy, nói: “Một thế gia có thể luyện chế Tiên đan cửu phẩm, đừng nói một Minh Văn Đạo Phù, cho dù là một trăm, một nghìn viên cũng không đáng, ngươi âm thầm đi theo Dương Bách Xuyên đi. Chắc Cố Liên Hoa sẽ ra tay với hắn, hoặc hắn đã bị nhắm vào rồi, chỉ là bản thân hắn không biết, Tiên Đan Lâu vẫn là có chút tai mắt ở thành Tiên Đan.”

“Nếu Cố Liên Hoa của Tiên Đan Lâu ra tay với Dương Bách Xuyên, đến lúc đó ngươi giúp người khi gặp nạn, thì chúng ta sẽ có cơ hội tiếp xúc với thế gia luyện đan sau lưng Dương Bách Xuyên.”

“Vâng, thuộc hạ hiểu rồi. Chỉ là... một Cố Liên Hoa còn dễ nói, nhưng lỡ như ta ra tay, vậy chẳng phải chúng ta sẽ trực tiếp đối đầu với Cố Diệp của Tiên Đan Lâu ư?

Những năm này, chúng ta vẫn luôn hy vọng Cố Diệp có thể gia nhập chúng ta, làm vậy sợ rằng sẽ phải trở mặt!” Kim Quy nghĩ rồi nói.

“Hừ Cố Diệp tự nhận là Luyện Đan sư tầng sáu, những năm này vẫn luôn là thuận lợi mọi bề, Tiên Vương đại nhân bất mãn với ông ta lâu lắm rồi. Tiên Đan Lâu nhỏ bé tính là gì, nếu như Cố Diệp thật sự dám trở thành kẻ địch của Tiên Minh Luyện Tạo chúng ta, thì tất nhiên phải tiêu diệt Tiên Đan Lâu. Ngươi cứ việc đi làm, chuyện này ta sẽ báo với Tiên Vương đại nhân.” Lúc nhắc đến Tiên Đan Lâu, Đinh Hòa Bình cũng rất bất mãn.

“Thuộc hạ hiểu rồi!” Kim Quy cúi người lui ra khỏi phòng của Đỉnh Hòa Bình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.