Chương trước
Chương sau
Mặc dù Dương Bách Xuyên nhắm mắt, nhưng có thể khẳng định nguy hiểm xuất hiện lần này chắc chắn không phải là Yến Xích Hà.

Ngay sau đó hẳn nhìn thấy một bóng trắng khác di chuyển trong bóng tối, tiến thẳng đến phía sau hắn.

Tốc độ rất nhanh. Tim đập dữ dội hơn, khí thức nguy hiểm rất nồng đậm.

Tuy Dương Bách Xuyên cảm tri được đốm sáng sẽ đánh lén sau lưng mình, nhưng không dám cứng rắn đối đầu.

Hắn lập tức nghiên người né tránh, hai chân di chuyển. Âm!

Mặt đất rung chuyển.

Dương Bách Xuyên biết mình đã tránh thoát.

Sau đó hắn nhíu mày, trở tay vung quyền đánh đối phương. Ầm!

Nhưng lần này lại đánh hụt.

Đối phương đã tránh thoát.

Hơn nữa cảm tri của hắn đã biến mất.

Hắn cảm nhận thấy nhịp tim trở lại bình thường, khí tức nguy hiểm vừa nãy cũng biến mất.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên hiểu ra, chắc là Tuyết Hương. Hắn mở mắt ra, giải trừ phong bế sáu giác quan.

Quả nhiên hắn trông hắn Tuyết Hương mỉm cười đứng trên một cây đại thụ cách hắn trăm mét.

Yến Xích Hà ở một bên khác, mặt mày u oán, dựa vào gốc cây gãy, khóe. miệng rỉ máu.

Không cần hỏi Dương Bách Xuyên cũng biết vừa rồi Tuyết Hương thử hắn. "Là thật!" 'Tên họ Dương nào đó lẩm bẩm, vẫy tay gọi Tuyết Hương tới.

Yến Xích Hà cũng đứng dậy đi tới: "Chủ nhân ra tay ác quá, ta bị gãy ba khúc xương."

"Chỉ một phần mười công lực mà thôi." Tên họ Dương nào đó cười nhẹ.

Nhưng lại khiến nét mặt Yến Xích Hà cứng đờ. Chỉ một phần mười công lực mà đã như thế, nếu như... Hắn ta không dám nghĩ tiếp.

Chủ nhân đúng là yêu nghiệt!

Phong bế sáu giác quan mà vẫn có thể biết trước có đánh lén, quá đáng sợ!

Lúc này, Tuyết Hương đi tới nói: "Chắc là cảm ứng tâm khiếu của ngươi không đến trăm mét. Sau này chiến đấu, trong phạm vi trăm mét chỉ cần đối thủ không phải là người có thực lực mạnh hơn ngươi quá nhiều thì ngươi có thể biết trước phương hướng tấn công, đứng ở thế bất bại."

Nghe Tuyết Hương nói vậy, Dương Bách Xuyên vô thức gật đầu. Hắn biết Tuyết Hương nói rất đúng, quả thật lúc nãy hắn dùng tâm khiếu quan sát bóng tối, đốm sáng đại diện cho Tuyết Hương đánh lén nằm ngoài phạm vi trăm mét sẽ biến mất.

Hơn nữa, quả thật cảm ứng tâm khiếu sẽ mất tác dụng đối với cường giả có †u vi cao hơn hẳn một bậc.

May mà chiến đấu cùng cấp thì quả thật hắn sẽ đứng ở thế bất bại, tất nhiên nếu đối phương cũng có cảm ứng tâm khiếu thì lại là chuyện khác.

Giống như lúc đấu với Tuyết Hương, ưu thế này của hắn sẽ mất tác dụng. Nàng không chỉ có tu vi cường đại mà còn là người cũng mở tâm khiếu.

Dương Bách Xuyên nhìn Tuyết Hương, không nhịn được hỏi: "Cảm ứng tâm khiếu của ngươi rộng cỡ nào?"

"Một nghìn mét vuông." Tuyết Hương thuận miệng đáp.

Dương Bách Xuyên rầu rĩ, phạm vi rộng hơn hắn gấp mười lần kìa, hiện tại hắn mới được một trăm mét vuông.

"Hix! Được rồi, chúng ta chuẩn bị xuất sơn thôi." Dương Bách Xuyên không muốn bị đả kích nữa.

Muốn xuất sơn thì Dương Bách Xuyên phải thay đổi khuôn mặt để tránh rắc rối.

Sau khi xuất sơn, Dương Bách Xuyên dùng thuật Bách Biến biến mình thành dáng vẻ thư sinh.

Nếu bạn bè của hắn ở Trái Đất có ở đây, thì bọn họ nhất định sẽ nhận ra tên họ Dương nào đó hóa thành Ninh Thái Thần phiên bản Trương Quốc Vinh.

Tuyết Hương cũng biến thành một nữ tử xinh đẹp... Ba người đi thẳng tới khu chợ của thành Tiên Đan. Chỉ cần không đánh nhau, không phát ra khí tức thì không sợ bại lộ.

Đã năm trăm năm trôi qua, Dương Bách Xuyên đoán có lẽ Giả Liên Hoa của Tiên Đan Lâu đã lơi lỏng việc truy bắt hắn!

'Tên họ Dương nào đó biến ba người họ thành nhóm ba người trong Thiến Nữ U Hồn như một trò đùa dai.

Nhưng không ngờ sau khi vào chợ lại dẫn đến phiền phức.

Đương nhiên phiền phức này là do gương mặt xinh đẹp của Tuyết Hương dẫn tới. Lúc này Tuyết Hương mang ngoại hình như tiên nữ của Nhiếp Tiểu Thiến.

Đây là điều tên họ Dương nào đó không ngờ tới.

Hắn chỉ hoài niệm bộ phim kinh điển, chơi trò sắm vai mà thôi. Ai ngờ sau khi vào con phố sầm uất, ngoại hình của Tuyết Hương lại thu hút rất nhiều sự chú ý.

'Thậm chí có kẻ chọc ghẹo xuất hiện. Tuyết Hương bất đắc dĩ phải phát ra khí thế uy áp của Đại La mới được yên.

Nhưng bọn họ không ngờ Tuyết Hương làm vậy chẳng khác nào khiến bọn họ bại lộ.

Tiên Đan Lâu ở thành Tiên Đan không dừng phát lệnh truy nã ba người họ. 'Trên đường đi, ba người Dương Bách Xuyên vẫn nhìn thấy bức tranh pháp lực vẽ ba người họ treo ở con phố sầm uất thành Tiên Đan.

May mà hiện tại cả ba đều đã thay đổi ngoại hình và khí tức, không lo bị phát hiện.

Tuy nhiên, Tuyết Hương phát ra khí tức uy áp của Đại La vẫn khiến người ta để mắt.

Dù sao cho dù là thành Tiên Đan, cao thủ Đại La cũng ít.

Đột nhiên xuất hiện một mỹ nữ cấp bậc Đại La, một số thế lực của thành Tiên Đan sẽ tiến hành điều tra.

Ví dụ như Tiên Đan Lâu, Ma Đan Điện, Hỏa Vân Các.

Ba thế lực này khống chế thành Tiên Đan, tất nhiên phải chú ý tới cao thủ xuất hiện ở thành Tiên Đan.

Thứ nhất là sợ đối phương gây rối, thứ hai là có thể lôi kéo thì sẽ lôi kéo đối phương phục vụ cho thế lực của mình.

Đây là quy củ đã hình thành nhiều năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.