Đột nhiên nhớ tới lần trước nói chuyện với Tuyết Hương, Tuyết Hương đã từng nói với hắn về năng lực cảm nhận.
Hình như nhắc tới có tâm hồn cảm ứng, giống như một năng lực dự báo.
Lúc nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên đột nhiên kích động, càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Chẳng trách trong lòng hắn lại nảy sinh ra loại suy nghĩ này.
Đây chính là dự cảm.
Cảm giác như trái tim hắn có thêm một con mắt.
Lễ nào là tâm khiếu mà Tuyết Hương nhắc tới?
Hiện tại cơ thể hắn đã mở ra tâm khiếu?
Ngay ở trái tim.
Không nhìn thấy nhưng lại biết tới nó.
Tuyết Hương nói muốn mở tâm khiếu thì phải bắt đầu từ trái tim.
Theo như cách nói của Tuyết Hương thì tâm khiếu của mỗi người khác nhau, trên lý thuyết thì bất cứ ai tu luyện đều có thể mở tâm khiếu của mình, nhưng mở thế nào, tu luyện làm sao hoặc cách sử dụng thì nàng ấy không biết.
Bởi vì tâm khiếu của nàng là truyền thừa huyết mạch, căn bản không thể truyền thụ cho Dương Bách Xuyên.
Tuyết Hương bảo Dương Bách Xuyên tự cảm ngộ.
Nhưng Dương Bách Xuyên đâu biết làm sao để cảm ngộ tâm khiếu?
Lúc đó không để ý lắm, chỉ ghi nhớ trong lòng.
Lần này thì Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ, hắn cảm giác dường như trong trái tim mình đang mọc ra một con mắt, đây chính là tâm khiếu mà Tuyết Hương đã nói.
Mà tâm khiếu của hắn từ đâu tới?
Hiện tại đã vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3647708/chuong-4235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.