Chương trước
Chương sau
Đột nhiên nhớ tới lần trước nói chuyện với Tuyết Hương, Tuyết Hương đã từng nói với hắn về năng lực cảm nhận.

Hình như nhắc tới có tâm hồn cảm ứng, giống như một năng lực dự báo.

Lúc nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên đột nhiên kích động, càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Chẳng trách trong lòng hắn lại nảy sinh ra loại suy nghĩ này.

Đây chính là dự cảm.

Cảm giác như trái tim hắn có thêm một con mắt.

Lễ nào là tâm khiếu mà Tuyết Hương nhắc tới?

Hiện tại cơ thể hắn đã mở ra tâm khiếu?

Ngay ở trái tim.

Không nhìn thấy nhưng lại biết tới nó.

Tuyết Hương nói muốn mở tâm khiếu thì phải bắt đầu từ trái tim.

Theo như cách nói của Tuyết Hương thì tâm khiếu của mỗi người khác nhau, trên lý thuyết thì bất cứ ai tu luyện đều có thể mở tâm khiếu của mình, nhưng mở thế nào, tu luyện làm sao hoặc cách sử dụng thì nàng ấy không biết.

Bởi vì tâm khiếu của nàng là truyền thừa huyết mạch, căn bản không thể truyền thụ cho Dương Bách Xuyên.

Tuyết Hương bảo Dương Bách Xuyên tự cảm ngộ.

Nhưng Dương Bách Xuyên đâu biết làm sao để cảm ngộ tâm khiếu?

Lúc đó không để ý lắm, chỉ ghi nhớ trong lòng.

Lần này thì Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ, hắn cảm giác dường như trong trái tim mình đang mọc ra một con mắt, đây chính là tâm khiếu mà Tuyết Hương đã nói.

Mà tâm khiếu của hắn từ đâu tới?

Hiện tại đã vô cùng rõ ràng.

'Tám tới chín phần là liên quan tới giọt máu bổn mạng mà chim Thần Ma cho hẳn.

Bởi vì lúc trước khi tu luyện, hắn cảm giác năng lượng hoặc nói đúng hơn là máu bổn mạng mà chim Thần Ma cho hẳn tiến vào trong mạch máu, cuối cùng chảy về tim.

'Thế nên Dương Bách Xuyên cho rằng, hiện tại hắn cảm giác được trái tim đang xuất hiện một con mắt, có có năng lực dự cảm, hơn nữa không phải là ảo. giác mà là mở ra tâm khiếu.

Sau khi nghĩ như vậy, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng bình thường trở lại.

Nhưng rồi trong lòng lại cảm thấy vui sướng.

Hắn đã có một cái nhìn khác về chim Thần Ma, đương nhiên hiện tại chim 'Thần Ma đã hôn mê, đợi nó tỉnh dậy hắn sẽ hỏi.

Trong lòng đã ghi cho chim Thần Ma một công trạng lớn

Sau này sẽ bồi thường cho nó thật tốt, nếu chim Thần Ma thích ăn đan dược, vậy thì mỗi ngày hẳn sẽ luyện chế tiên đan cho nó ăn.

Nghĩ tới tiên đan, trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn thế sau này dùng đan dược sẽ không bao giờ tham lam, làm liều như thế nữa.

Lần này, nếu không có chim Thần Ma ở bên cạnh, sợ là lành ít dữ nhiều.

Hắn biết hiện tại có dùng đan Kim Nguyên Chân Đạo cũng không còn tác dụng, tiếp theo hắn phải luyện chế ra đan Kim Nguyên Đại La.

Đợi tu luyện thêm một thời gian thì hắn sẽ tự mình xuống núi.

Phải luyện chế tiên đan Kim Nguyên Đại La cao cấp hơn thì tiên dược cần dùng càng nhiều hơn, Dương Bách Xuyên biết nếu chỉ dựa vào mình Yến Xích Hà thì sẽ không kiếm đủ.

Hơn nữa cũng cần thêm rất nhiều tiên thạch.

Tạm thời hắn chưa cần tới tiên thạch của Tuyết Hương.

Dù sao hắn cũng là một đại nam nhân, lấy tiên thạch của một tiểu cô nương thì hắn sẽ có cảm giác như đi ăn bám, thế nên hắn phải nghĩ cách kiếm tiên thạch mới được.

Thật ra trong lòng hắn đã nghĩ ra cách kiếm tiên thạch.

Hiện tại hắn phải xuất quan, đi xác minh lại có phải mình đã thật sự mở ra tâm khiếu hay không.

Dù sao thì cảm giác trái tim mọc thêm một con mắt rất chân thật, hắn đi tìm Tuyết Hương xác thực là rõ ngay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.