“Không phải đọc tâm, là tâm hồn của ta cảm nhận được.” Tuyết Hương nghiêm túc nói.
Dương Bách Xuyên ngạc nhiên hỏi: “Tâm hồn cảm ứng là thần thông gì?”
“Cũng không phải thần thông, nói đúng hơn là một loại thiên phú, mỗi một sinh linh đều có thể tu luyện được, ngươi cũng có thể thử” Tuyết Hương nói.
“Ta cũng có thể tu luyện được? Vậy phải tu luyện thế nào?” Trong vô thức. Dương Bách Xuyên cảm thấy hứng thú với lời nói của Tuyết Hương.
Hắn lại không phát hiện, ban đầu hắn muốn tẩy não nha đầu này, kết quả vô thức bị nàng dời sang hướng khác.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe đến tâm hồn cảm ứng. Vội hỏi: “Tuyết Hương, tâm hồn cảm ứng là gì, có thể nói cụ thể chút không, nên tu luyện như thế nào?”
Tuyết Hương nói: “Thật ra chỗ tốt nhất của tu hành tâm hồn là có thể cảm ứng được nguy hiểm, cảm giác được sinh linh có ý đồ xấu với ngươi.
Ngươi có thể phát hiện ra vài sinh linh nảy sinh sát ý với ngươi, đây là sát ý phát ra ngoài. Nhưng nếu sát ý trong nội tâm thì không thể phát hiện được, nếu lúc này có thần thông tâm hồn thì có thể cảm nhận được sát ý của đối phương, do đó đề phòng trước.
Tu luyện đến trình độ nhất định còn có thể cảm nhận được phương hướng kẻ địch ra tay với ngươi, ngươi có thể giết ngược lại kẻ địch ~”
Nghe vậy Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, không ngờ tâm hồn cảm ứng lại có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3647450/chuong-4230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.