Chương trước
Chương sau
Sau khi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa chủ tiệm và Gổ tiểu thư gì đó, Dương Bách Xuyên biết lần này mình kiếm lời rồi, vội vàng dẫn theo Tuyết Hương rời đi.

Bây giờ mà ở lại hiển nhiên là rước phiền phức cho mình. Không lâu sau, chủ tiệm truyền ra tin tức một thanh niên tóc trắng đã kiếm lời.

Đương nhiên tin tức hàng đầu là Giả Liên Hoa của Tiên Đan Lâu - một trong ba thế lực lớn nhất thành Tiên Đan - đã nổ một tấm Minh Văn Đạo Phù. Tin tức này đã bùng nổ khắp thành Tiên Đan.

Rất nhiều người chú ý tới một thanh niên tóc trắng, cũng có người biết chuyện biết rõ giá trị của Minh Văn Đạo Phù, bắt đầu nghe ngóng tung tích của Dương Bách Xuyên một cách âm thầm hoặc công khai.

Tất nhiên đây là chuyện sau này.

Hiện tại Dương Bách Xuyên đang dẫn theo Tuyết Hương bước nhanh rời khỏi con đường này.

Không lâu sau, Dương Bách Xuyên nhận được tin từ Yến Xích Hà, thông báo đã sắp xếp xong điểm dừng chân, bảo hắn và Tuyết Hương đến tập hợp.

Sau khi Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà tập hợp, bọn họ họ đi thẳng tới điểm dừng chân.

Điểm dừng chân này kỳ thực là một tiểu viện nằm ở nơi khá vắng vẻ thuộc thành Đông mà Yến Xích Hà thuê.

"Chủ nhân, chúng ta đến rồi, chính là nơi này." Nói xong Yến Xích Hà lấy ra một tấm ngọc phù, cũng là một chiếc chìa khóa. Sau khi thôi động lực Tiên Nguyên, kết giới bảo vệ tiểu viện mở ra, Yến Xích Hà đẩy cổng đi vào.

"Chủ nhân, tuy nơi này hơi hẻo lánh nhưng giá rẻ. Thuộc hạ đã tốn ba nghìn linh thạch hạ phẩm để thuê tiểu viện này trong mười năm năm, tương đương thời gian trăm năm ở Hạ Giới.

Sau kỳ hạn vẫn có thể tiếp tục sử dụng. Bố cục hình chữ Sơn, diện tích hơi nhỏ nhưng cũng đủ dùng, có đủ phòng khách, phòng tĩnh tọa...' Yến Xích Hà vừa đi vừa giới thiệu.


Dương Bách Xuyên cười gượng: "Đâu phải hơi hẻo lánh, từ con phố sầm uất đến đây cũng phải năm sáu chục dặm."

Yến Xích Hà lúng túng nở nụ cười: "Chủ nhân không biết đấy thôi, thành Tiên Đan là thế giới tiên sơn cấp cao, lực Tiên Nguyên ở đây nồng đậm nên giá thuê rất cao, thuộc hạ nói rã họng mới thuê được với giá này."

"Được rồi được rồi, ta không có ý trách ngươi, chỉ cảm khái chút thôi. Yên tĩnh cũng hay, tu tiên cầu đạo cần một môi trường yên tĩnh. Tiếp theo ta phải luyện đan, cần tiên dược gì thì ngươi đi kiếm cho ta là được. Hoàn cảnh khá tốt, chúng ta tạm thời ở lại đây trước đã rồi tính sau." Dương Bách Xuyên mỉm cười đi đến gian nhà chính.

Hai bên trái phải đều có một căn phòng, vừa đủ cho Tuyết Hương và Yến Xích Hà vào ở. Đương nhiên phòng rất đơn sơ, nhưng khá lớn. Đối với người tu đạo mà nói, gian khổ chút cũng không sao.

Bây giờ Dương Bách Xuyên chuẩn bị bắt tay vào luyện chế tiên đan, nâng cao tu vi của mình.

"Tuyết Hương, hai người các ngươi lui đi, ta cần bế quan." Dương Bách Xuyên dặn dò hai người một câu rồi đi thẳng vào mật thất tu luyện.

Hắn muốn biết khối đá màu xám mà chim Thần Ma xúi giục hắn lấy cho bằng được rốt cuộc là cái gì.

Theo lời chim khốn, bên trong khối đá hết sức bình thường này có Minh Văn Đạo Phù gì đó.

Minh Văn Đạo Phù là gì và có tác dụng gì, hắn hoàn toàn không biết.

Nhưng nghe cuộc nói chuyện giữa Gổ tiểu thư gì đó và chủ tiệm, hình như thứ này rất lợi hại.

Nếu đúng là trọng bảo nào đó, vậy thì hắn bỏ ra bảy trăm tiên thạch là quá hời.

Mà còn là hời trong hời, bởi vì hắn mua tinh thạch màu vàng, còn khối đá màu xám là đồ tặng kèm mà nàng ta chơi chiêu muốn lấy từ chủ tiệm.

Cuối cùng chủ tiệm đòi bảy trăm tiên thạch hạ phẩm cho một khối tinh thạch màu vàng, rõ ràng là muốn lừa gạt hắn.

'Tên họ Dương nào đó sinh ra ở Trái đất, hồi đại học hắn đã thấy trò này không biết bao nhiêu lần rồi. Hắn bèn tương kế tựu kế, dứt khoát thỏa mãn mong muốn của chủ tiệm, thuận lợi lấy được khối đá màu xám trông không có gì nổi bật.

Hay nói chính xác hơn là ngay từ đầu hắn đã xác định mục tiêu.

Kết quả rất hiển nhiên, sau khi Cổ tiểu thư gì đó xuất hiện, hắn biết được mình đã kiếm lời. Mặc dù lúc đó hắn không ở lại xem, nhưng nghe thấy cuộc nói chuyện với Cổ tiểu thư gì đó và chủ tiệm, nghe ra Gổ tiểu thư kia là người biết nhìn hàng, rất xem trọng khối đá màu xám, và cũng nói ra từ Minh Văn Đạo Phù.

Chỉ dựa vào điểm này thôi, Dương Bách Xuyên đã biết có lế lần này mình thật sự kiếm lời.

Giờ là lúc xác minh.

Sau khi đến phòng tu luyện, Dương Bách Xuyên trở tay lấy khối đá màu xám to bằng quả dưa hấu ra rồi hỏi chim Thần Ma trên vai: "Qua Đen, bây giờ xử lý khối đá này thế nào? Làm sao để chứng minh bên trong có Minh Văn Đạo Phù mà ngươi nói? Còn nữa, tốt nhất là ngươi nói rõ cho ta Minh Văn Đạo Phù là gì, có tác dụng gì."

Dương Bách Xuyên đưa ra một loạt câu hỏi. Chim Thần Ma vỗ cánh bay lên, nói: "Tên gà mờ nhà ngươi hấp tấp thế! Chúng ta đã nói rồi mà, nếu đúng là Minh Văn Đạo Phù thì tên nhãi ngươi phải cho Điểu gia ta ăn đủ tiên đan."

"Bớt nói nhảm, nếu có thật thì chứng tỏ ngươi giỏi, sau này đan dược ta luyện ra nhất định sẽ dành cho ngươi một phần. Nói mau, tiếp theo phải làm thế nào?” Dương Bách Xuyên thúc giục chim Thần Ma.

"Dùng Thanh Liên Tiên Hỏa tế luyện. Khối đá chỉ là vỏ bọc, chắc hẳn Minh Văn Đạo Phù chân chính đã bị người ta phong ấn bên trong." Chim Thần Ma đáp.

"Cần gì phải phiền phức thế, nó ở bên trong thì ta chém một nhát bổ ra là được."

Trong lúc Dương Bách Xuyên nói chuyện, kiếm Đồ Long đã xuất hiện trong tay.

Chim Thần Ma châm chọc: "Ngươi có bản lĩnh thì có thể bổ thử đi, ha ha..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.