Đối với Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên chưa xem nàng như một tiên thú, tính cách ngây thơ giống như một tờ giấy trắng.
Nhiều lúc, Dương Bách Xuyên muốn bảo vệ nàng.
“Đi, ta dẫn ngươi đi dạo ~”
“Dương Bách Xuyên, lão tử ngửi thấy mùi đan dược, ta muốn ăn đan dược ~” Lúc này, con hàng chim Thần Ma cũng sống động trở lại.
“Nếu ngươi còn làm ồn thì đừng trách ta không khách khí.” Hiện tại Dương Bách Xuyên đã tìm ra cách trói buộc con hàng này.
Trực tiếp quát nó, không được thì dùng bạo lực thì con hàng này sẽ yên tĩnh ngay.
“Tên khốn kiếp, lúc cần tới lão tử sao không thấy ngươi khách khí thế?” Chim Thần Ma xù lông.
“Nếu ngươi còn tiếp tục so sánh, đừng nói là Tiên Đan, đến cặn tiên dược ta cũng không mua cho ngươi, yên lặng chút đi, lát nữa sẽ thỏa mãn ngươi.” Dương Bách Xuyên cũng không biết làm thế nào với con hàng này.
Quả thật, đôi khi con chim này cũng rất có ích.
Mặc dù đầu óc nó lúc được lúc không, nhưng chỉ cần không bị động kinh thì những lời nó nói cũng giúp được hắn rất nhiều, thế nên Dương Bách Xuyên mới nhẫn nhịn hết sức có thể.
Những lời Dương Bách Xuyên nói ra, quả nhiên vẫn có tác dụng.
Chim Thần Ma câm miệng không nói lời nào, đập cánh rồi ngồi trên vai hắn.
Sau đó Dương Bách Xuyên mang theo Tuyết Hương đi ra ngõ nhỏ yên tĩnh.
Bọn họ đi tới một con phố có những cửa hàng san sát.
Hoàn cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3645607/chuong-4213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.