Dương Bách Xuyên đã có chuẩn bị từ trước, hắn cố ý mắng chửi Yến Ngũ Xích vì muốn chọc giận người đứng đầu tiên nhị đại này, như vậy thì lúc chiến đấu sẽ nắm chắc phần thắng hơn.
Lúc này thấy Yến Ngũ Xích đã nổi giận, ra tay tấn công mình, Dương Bách Xuyên nhếch môi cười đểu.
Song hắn cũng không dám chủ quan, bởi vì hắn hắn thấy tốc độ của Yến Ngũ Xích nhanh hơn Tào Mãn cấp bậc Thiên Tiên đại viên mãn mà hắn từng gặp.
Lúc đánh nhau có thể khinh bỉ kẻ địch, nhưng không thể xem nhẹ kẻ địch.
Hơn nữa, thực lực của một người có mạnh hay không, kỳ thực vừa ra tay là có thể nhìn ra.
Dương Bách Xuyên thấy Yến Ngũ Xích tuyệt đối không phải là bình hoa trong đám con cháu tiên gia, mà là cao thủ top mười.
Vì vậy hắn không dám lơ là chút nào.
Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, trực tiếp triệu hoán Hắc Liên: "Hắc Liên giúp ta với!"
Trước đây sư phụ từng dạy hắn đạo lý khi đối đầu với kẻ địch cần phải dốc hết sức mà đánh, tận dụng mọi thứ có thể sử dụng.
Yến Ngũ Xích không phải là bình hoa, vậy thì nhờ Hắc Liên giúp đỡ.
Hơn nữa, lúc này xung quanh đều đang chém giết vì cây Thạch Tiên Quả, cực kỳ hỗn loạn, hắn không thể kéo dài thời gian quá lâu.
Vả lại Dương Bách Xuyên biết mục tiêu của mình là cây Thạch Tiên Quả, chỉ có cái cây này mới là thứ chân thực.
Những cái khác không quan trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3564119/chuong-4110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.