Sau khi bước vào phế tích, bốn người loáng thoáng nghe thấy tiếng đánh nhau, có tiếng người có thú gầm.
Cũng có sự dao động của Tiên Nguyên cường đại.
Cách thật xa cũng có thể nhìn thấy vầng sáng phóng lên cao, vô cùng chói mắt.
“Xem ra có tiên bảo quý hiếm gì đó xuất thế, thiếu chủ, chúng ta có cần đi qua đó nhìn xem không?”
Lão Mạc hỏi Đỗ Kiệt Bân.
Đỗ Kiệt Bân nói: “Phương hướng có thuận tiện với nơi chúng ta đi không?”
“Rất gần." Lão Mạc nói.
“Vậy đi xem sao.” Đỗ Kiệt Bân nói.
Thật ra Dương Bách Xuyên cũng muốn đi xem, hiện tại tất cả mọi thứ xuất hiện ở Tiên giới đều rất mới mẻ với hắn.
Tiên bảo?
Là tiên dược hay tiên đan, tiên khí hoặc thứ khác?
Từ vầng sáng và tiên lực phát ra, có vẻ không phải vật phàm.
Bốn người đi về phía phát ra âm thanh, lúc đến gần nghe thấy tiếng hò hét càng lúc càng lớn, ít nhất mấy trăm tiên nhân.
Bốn người Dương Bách Xuyên nhìn thấy một gốc câu cao 3 mét, màu sắc rực rỡ, bên trên treo đầy quả.
Nhìn qua giống như một đám hồ lô ngũ sắc.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết loại tiên quả này không phải hồ lồ, bởi vì hắn ngửi thấy một mùi hương vô cùng mê người.
Cái cây này có màu xám trắng, cùng màu với cục đá xung quanh, nhưng tiên quả trên cây lại phát ra ánh sáng ngũ sắc, lực Tiên Nguyên cường đại tận trời.
“Đây là cây ăn quả Tiên Thạch, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3562922/chuong-4105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.