Chương trước
Chương sau
Đương nhiên đây chỉ là tính toán trong lòng Dương Bách Xuyên, dù sao hắn cũng không phải người sợ phiền phức, đối phương có cùng đại cảnh giới với hắn, cũng đâu phải Kim Tiên.

Nhìn xem người ta có hơn mười người, hơn nữa tên thanh niên dẫn đầu có tu vi Thiên Tiên đại viên mãn, sợ là hôm nay phải liều chết chiến đấu.

Nhiều người không làm gì được, nhưng hắn rất tự tin với khả năng chạy trốn của mình.

Trong lúc giằng co ngắn ngủi, một tiếng cười to. sảng khoái vang lên.

“Hahaha...Đúng là thú vị, người của Đại Vũ tiên môn không hổ là thập đại thế lực của Đại Thanh, bắt nạt người khác không biết xấu hổ, lợi hại, lợi hại !”

“Ai?”

Tào Tiểu Bao gầm lên.

Lập tức, trong đám người tách ra một con đường

Có ba người đi tới, dẫn đầu là một thanh niên ăn mặc như thư sinh.

Tào Tiểu Bao nghiến răng nhìn chằm chằm thanh niên ăn mặc như thư sinh, hung dữ nói: “Đỗ Kiệt Bân ngươi muốn xen vào việc của người khác?”

“Haha, bảo Tào Mãn ra đây nói chuyện với bản công tử, ngươi còn chưa đủ tư cách” Người được Tào Tiểu Bao gọi là Đỗ Kiệt Bân khinh thường nói

“Ngươi..” Tào Tiểu Bao tức giận.

“Tiểu Bao, lui xuống.”

Lúc này, đám đệ tử Đại Vũ tiên môn nhường đường, một thanh niên mặc thân chiến giáp màu đen đi tới, đôi mắt sáng ngời nhưng lại toát ra một cảm giác rất âm u.

Hắn chính là người dẫn đội lần này của Đại Vũ tiên môn- Tào Mãn, anh họ của Tào Tiểu Bao.

"Đỗ Kiệt Bân, tiểu tử này là người của Thái Thanh tiên môn à? Tào Mãn nhìn chằm chằm Đỗ Kiệt Bân trầm giọng đặt câu hỏi.

“Trước không phải, bây giờ ấy à, bản không tử nhìn vị huynh đệ này thuận mắt, chuẩn bị để hẳn vào Đại La tiên phủ cùng bản công tử, Tào Mãn, ngươi có ý kiến?” Đỗ Kiệt Bân phe phẩy quạt cười nói.

Lúc này, Dương Bách Xuyên bị kẹp giữa hai bên có chút lơ mơ, hắn vốn đã chuẩn bị xong để liều mạng, không ngờ giữa đường lại nhảy ra một người tên Đỗ Kiệt Bân, tu vi của đối phương cũng là Thiên Tiên thượng phẩm, nhưng lại không xem người của Đại Vũ tiên môn ra gì.

Hơn nữa đối phương cũng không thèm để ý tới gã thanh niên tên Tào Mãn dẫn đội Đại Vũ tiên môn.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên đưa ra một số suy đoán về Đỗ Kiệt Bân, nhưng hắn không biết vì sao đối phương lại giúp hắn?

Đang nghĩ như vậy, tiếng bàn tán của người xung quanh truyền đến tai hẳn, lúc này Dương Bách Xuyên đã biết Đỗ Kiệt Bân là người ra sao.

“Lần này có kịch hay để xem, Đỗ Kiệt Bân của Thái Thanh Tiên Môn cũng tới rồi” Có người lên tiếng.

Cũng có người không biết Đỗ Kiệt Bân, tò mò hỏi: "Ta có nghe nói tới Thái Thanh Tiên Môn, một trong mười thế lực Đại Thanh, nhưng mà Đỗ Kiệt Bân thì chưa nghe bao giờ ~”

“Haha, đúng là quê mùa, Đỗ Kiệt Bân là thiếu chủ của Thái Thanh Tiên Môn, chỉ là người ta vẫn luôn khiêm tốn, ngươi chưa nghe cũng là chuyện bình thường, nhưng mà Đỗ Kiệt Bân là nhân vật lớn đó, tu vi Thiên Tiên thượng phẩm, vô địch đồng cảnh giới Thiên Tiên ở Thái Thanh tiên môn, đương nhiên đây chỉ là nghe đồn, thật giả thế nào không biết, nhưng đâu tự nhiên người ta lại đồn như vậy.

Có một điều chắc chắn mà rất nhiều người biết, Thái Thanh tiên môn và Đại Vũ tiên môn là kẻ thù không đội trời chung, xưa nay vẫn không hợp nhau, từ trên xuống dưới đều như vậy.

Đỗ Kiệt Bân đứng ra nói thay cho tiểu tử kia, phần lớn là vì lý do này, chỉ có thể nói hôm nay tiểu Thiên Tiên kia gặp may, biết bao nhiêu thế lực tiên môn ở đâu, chắc cũng chỉ có mình Đỗ Kiệt Bân dám đối đầu với người của Đại Vũ tiên môn.

“Vị đạo hữu này biết nhiều thật, đạo hữu là người của tiên môn nào?”

“Tại hạ Đại Thủy Tiên Môn...”

“Thì ra là Đại Thủy Tiên Môn xếp thứ mười, thất lễ, thất lễ..”

"“Hazzz, so với Thái Thanh Tiên Môn xếp thứ ba, Đại Vũ Tiên Môn xếp thứ tư thì tiên môn của ta vẫn còn kém một bậc!” Người nọ nói nghe thì giống như khiêm tốn nhưng thật ra lại đây đắc ý, dù sao ở Đại Thanh có hàng trăm tiên môn, nhưng có thể xếp được trong mười tông môn đứng đầu thì bản thân đã là một loại thực lực và danh tiếng.

Dương Bách Xuyên biết đại khái người giúp hắn tên là Đỗ Kiệt Bân, người đối đầu hai huynh đệ Tào Mãn và Tào Tiểu Bao của Đại Vũ Tiên Môn.

Nghe tiếng bàn tán của mọi người xung quanh, Đỗ Kiệt Bân quả nhiên không đơn giản, hẳn vậy mà là thiếu chủ của Thái Thanh Tiên Môn.

Quan trọng là từ xưa tới nay Thái Thanh Tiên Môn và Đại Vũ Tiên Môn không ưa nhau, xếp thứ ba và thứ tư trong thập đại thế lực, bản thân tình huống này đã là một trạng thái cạnh tranh.

Tuy rằng Đỗ Kiệt Bân đối đầu với Đại Vũ Tiên Môn nên mới giúp hắn, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn rất cảm kích.

...

Lúc này Tào Mãn đối mặt với Đỗ Kiệt Bân, hai tay siết chặt, nhưng hắn ta không dám ra tay với đối phương trước mặt mọi người.

Người khác không biết Đỗ Kiệt Bân nhưng Tào Mãn lại biết rất rõ.

Trước mắt, Đại La động phủ sắp mở, Tào Mãn lựa chọn nhẫn nhịn, lần này hắn vào Đại La tiên phú vì cùng một bảo vật, đợi khi lấy được món bảo vật đó hẳn có thể đột phá Thiên Tiên, lúc đó hắn sẽ giết chết Đỗ Kiệt Bân trong Đại La đông phủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.