Bây giờ coi như thuận lý thành chương.
Tất nhiên ở Địa Cầu là nhị đệ tử Vương Tông Nhân thống lĩnh, nhưng khi đó là môn phái nhỏ, hiện tại Vân Môn Tu Chân giới là một thế lực siêu cấp, vượt qua cả thánh địa.
Trong hoàn cảnh này phải tuân theo quy củ, không thể xẵng bậy, cũng phải nhìn xa đến vấn đề truyền thừa sau này của Vân Môn nên Dương Bách Xuyên không sám sơ ý.
Thật ra Độc Cô Hối vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, rong mắt hắn sau khi sư phụ phi thăng, đáng lẽ môn chủ Vân Môn nên do sư đệ Đoàn Đoàn đại nhỉ tử của sư phụ tiếp quản, không ngờ sẽ là hắn ta.
Đột nhiên sững người, Độc Cô Hối hơi khó xử lên tiếng: “Sư phụ, con cảm thấy môn chủ nên để sư Đoàn Đoàn..."
“Vớ vấn” Dương Bách Xuyên rất hiểu biết đại đệ tử này, biết hẳn ta nghĩ gì trong lòng nên trực tiếp trầm giọng đánh gãy lời nói của Độc Cô Hối: “Ngươi đang nghĩ ngờ quyết định của vi sư? Hay ngươi không đảm đương nổi chút việc này?”
Độc Cô Hối khiếp sợ, nghe sư phụ nói vậy vội vàng ôm quyền nói: “Đệ tử cẩn tuân sư mệnh, sau này cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ bảo bệ Bân Môn an toàn.”
Độc Cô Hôi hiểu rõ ý của sư phụ.
Lúc này hắn ta đã không phải đại đệ tử Vân Môn không tâm không phổi năm đó.
“Nhị đệ tử Vương Tông Nhân, tam đệ tử Võ Kiếm đâu?” Dương Bách Xuyên tiếp tục.
“Có đệ tử” Vương Tông Nhân và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3559096/chuong-4064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.