Chương trước
Chương sau
Tầm nửa ngày sau, tới khi Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên, phát hiện trước mặt có một tấm ngọc giản đang lơ lửng giữa không trung.

Dương Bách Xuyên vươn tay bắt lấy tấm ngọc giản, lòng ấm áp vô cùng, hắn biết đây là thứ ông già để lại cho hẳn trước khi rời đi, khả năng cao là có liên quan tới Chí Tôn cung.

Trước kia ông già thường bảo ở đạo trường trên đảo Tán Tiên nhiều bảo bối, có dịp sẽ lấy cho mình vài món, ban nấy chỉ lo tạm biệt ông già mà quên béng mất chuyện này.

Xem ra tấm thẻ bài bằng ngọc này chính là thứ mà ông già nói rồi.

Hắn liếc nhìn Lục Nhĩ Mỹ Hầu, hiện y vẫn còn năm trong chiếc kén khổng lồ màu vàng, trong một thời gian ngắn hẳn sẽ không phá vỏ chui ra được. Lần này con khi thế mà trong cái rủi lại có cái hên, nhờ chạm trán uy áp to lớn đó mà vô tình bước vào con đường tiến hóa.

Về phần bốn con đại yêu, có vẻ chúng đã bị ông thi pháp, cưỡng chế đứng yên tại chỗ. Kỳ thật, Dương Bách Xuyên vô cùng tò mò, không biết ông già

đã dùng bí pháp gì, nhưng hắn là một dạng pháp thuật thuộc nhóm thuật Định Thân.

Là một người sinh ra dưới lá cờ đỏ, từ nhỏ Dương Bách Xuyên đã bắt gặp rất nhiều kiểu pháp thuật tương tự trong tiểu thuyết hoặc các bộ phim thần thoại, hơn nữa còn rất hãm mộ người có phép này.

Trông bình thường vậy thôi, nhưng thuật Định Thân lại được chia vào nhóm pháp thuật cấp cao đấy. 'Và chỉ sau khi Dương Bách Xuyên bắt đầu tu chân thì mới ngộ ra được nguyên nhân tại sao lại chia như vậy.

Với chiêu thức của Tu Chân giả, hay đúng hơn là tu vi của hẳn hiện tại, tất nhiên cũng có cách khiến người khác không tài nào cử động được. Nhưng nếu áp dụng trong thực chiến sẽ rất rườm rà, vì cần phải điều động lượng thần hồn và pháp lực cực lớn để cưỡng chế đàn áp hoặc phong ấn đối phương, từ đó đạt được mục đích định thân, khiến đối phương không nhúc nhích nổi.

Chứ chẳng thể nào nhẹ nhàng được như ông già, chỉ cần tùy tiện vung tay một phát, còn chưa cảm nhận được dao động pháp lực mạnh mẽ nào thì bốn đại yêu đã đứng đờ ra tại chỗ rồi.

Nhớ lại thì lúc ấy, Dương Bách Xuyên loáng thoáng cảm nhận được khi ông già vẫy tay, có vẻ trời đất cũng rung chuyển theo, nghĩ kỹ lại thì hắn là có liên quan tới sức mạnh của pháp tắc thiên địa.

Nhưng suy cho cùng vẫn chưa biết được ông già đã dùng cách nào để khiến bốn đại yêu chẳng nhúc nhích nổi, từ đó đạt được hiệu quả định thân.

Đúng thế, theo những gì Dương Bách Xuyên hiểu về pháp thuật Định Thân thì hắn cho rằng đó là một phép thần thông cao siêu, chứ tuyệt đối không phải cái kiểu có thể dễ dàng khiến người khác bất động bất cứ lúc nào như trên truyền hình mà hẳn từng xem.

Tỷ như thuật Định Thân của Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, cũng là pháp thuật mà hẳn ấn tượng sâu sắc nhất, thông thường, Tôn Ngộ: Không chỉ cần giơ ngón tay chỉ về phía yêu quái, đồng thời hét lên một tiếng “Định”, thế là yêu quái không tài nào cử động nối nữa.

Nhớ hồi đó hắn còn thường xuyên ảo tưởng rằng bản thân cũng dùng được thuật Định Thân...

Dương Bách Xuyên chìm vào dòng suy nghĩ miên man, mắt lơ đãng đảo quanh, đám Tán Tiên và yêu tu đã sớm bỏ chạy sạch bách, trước đó bị giết nhiều nên sợ vỡ mật rồi, giờ đoán chắc có cho vàng cũng chẳng ai dám ở lại núi Chí Tôn nữa.

Chí Tôn cung phía sau lưng cũng đã biến thành một bãi phế liệu, trước đó ông già làm dữ quá, hết giành lại tiên lực tới cướp đoạt linh khí thiên địa của đảo Tán Tiên, dù tòa nhà có kiên cố cỡ nào cũng chẳng chịu nối thứ sức mạnh khổng lồ như vậy, thế nên chờ tới khi ông già đúc xong Tiên thể, Chí Tôn cung cũng bị hủy hoại triệt để.

Dương Bách Xuyên nhìn bên này, lại ngó bên kia, trước mắt vẫn chưa biết khi nào thì Lục Nhĩ Mỹ Hầu sẽ tiến hoá xong, thế nên hắn định kiểm tra thử xem rốt cuộc tấm ngọc giản ông già để lại trước khi đi là cái gì?

Thần thức tiến vào ngọc giản, kế tiếp, một giọng nói ấp úng vang lên trong đầu hắn: “Khụ khụ, thẳng nhóc thối này, trước kia vi sư từng hứa với com sẽ cho con vài món chí bảo cất trong đạo trường trên đảo Tán “Tiên nhỉ? Chỉ là xem ra lần này vi sư phải thất hứa rồi... Khụ khụ... quả thật trong Chí Tôn cung có rất nhiều thiên tài địa bảo do vi sư tích góp được, nhưng quá trình đúc Tiên thể lại hao tổn nhiều bảo vật hơn dự tính

Thế nên... Ha ha, không còn đồ gì để tặng lại cho con nữa, có điều... trong Chí Tôn cung vẫn còn một con linh điểu, con chim này do vi sư bắt được từ một cấm địa ở Tiên Giới đấy, tuy con quỷ.. đó có hơi... đáng ghét, nhưng quả thật không hề tầm thường, con chim đó... Khụ khụ, tóm lại là tặng cho con đấy. Trong bụng linh điểu có nhiều thứ tốt lắm, chỉ cần con đủ bản lĩnh là sẽ có được mọi thứ mà con muốn từ bụng nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.