Mặc dù lão đầu nói chuyện rất tự tin, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn lo lắng, đợi khi lão đầu ra khỏi bình Càn Khôn, liệu có biến cố nguy hiểm gì không?
Lo lắng thì lo lắng, nhưng chuyện cũng đã thành.
Bây giờ hắn chỉ có thể cầu nguyện cho tất cả mọi chuyện đều thuận lợi cho lão đầu.
Sức nóng và quang mang trên cánh tay trái của hẳn ngày càng mãnh liệt, hẳn biết lão đầu sắp bắt đầu.
“Ầm ầm..."
Một âm thanh ngột ngạt vang lên trong cơ thể, nói chính xác, nó được phát ra từ vị trí của bình Càn Khôn trên cánh tay trái.
Khắc tiếp theo, kim quang vạn trượng bùng lên từ cánh tay trái của hắn.
Kim quang chói mắt khiến Dương Bách Xuyên vô thức nhắm mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện kim quang trên cánh tay trái của mình tạo thành một cánh cửa, một bóng người bước ra khỏi cổng.
Toàn thân áo trắng, tiên phong đạo cốt..
Đó là người mà hắn nhìn thấy trong mộng khi hắn ngất xỉu ngay sau lần đầu tiên tiếp xúc với bình Càn Khôn.
Sư phụ Vân Thiên Tà.
Ông giống hệt người mà hắn thấy trong mộng, phiêu dật không dính bụi trần, giống như một bông sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Trong lòng mọi người đều có một Tiên nhân trong mộng, hình tượng của lão đầu lúc này đáp ứng tiêu chuẩn tam quan của hắn.
Ông chính là Tiên trong lòng Dương Bách Xuyên.
“Lão già đáng... Sư phụ”
Theo bản năng Dương Bách Xuyên muốn gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3554753/chuong-4007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.