Trong lòng mới vừa nghĩ như vậy, quả nhiên tai lập tức nghe thấy cái người mang gương mặt thiếu. niên trong số họ trầm giọng bảo: “Chư vị cùng xông lên đi thôi, cả người thẳng ranh này toàn là sát khí, lệ khí thật sự quá nặng, hẳn đã tiến vào ma đạo, mà đấu với ma đầu thì để tâm đến đạo nghĩa làm gì nữa, cứ đồng thời ra tay diệt trừ chấn càn khôn thôi”
“Đúng, chính là đạo lý này, chúng ta không cần nói đạo nghĩa với ma đầu làm gì, giết..”
U vừa dút lời, tám Tán Tiên còn lại lập tức hùa theo, mặt không đỏ tim không đập.
Nghe họ nói vậy, Dương Bách Xuyên lập tức bị chọc giận, cười khẩy nói: “Quả nhiên đám rùa rụt cổi mấy người chỉ toàn là những tên ngụy quân tử vô liêm sỉ, cảm thấy đấu một chọi với tiểu gia thì không năm chắc phần thẳng nên tính chơi đánh hội đồng thì cứ nói thẳng toẹt ra đi, căn gì phải giả vờ giả vịt kiếm cớ, rồi còn đổ nguyên xô nước bẩn lên đầu tiểu gia nữa chứ?
Đúng là cởi quần đánh rắm, làm chuyện vô bổ, hôm nay có chiêu trò gì thì cứ tung ra hết đi, tiểu gia đây không ngán đâu. Hôm nay, không phải ta chết, thì cũng là ngày tàn của đám rùa rụt cổ mấy người”
“Hừ, tiểu bối chịu chết đi...” Mặt mày U tối đen như mực, tức tối gào lên, sau đó lao vụt về phía trước. nhanh như chớp. Tám Tán Tiên còn lại cũng tản nhau ra, bủa vây Dương Bách Xuyên từ khắp bốn phương tám hướng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3545679/chuong-3959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.