Dương Bách Xuyên nói với đám người Thiên Hồ: “Mấy người kết trận bảo vệ tốt bản thân, còn tạo sát nghiệt thì cứ để ta”
Dứt lời hắn bước ra lao về phía năm người Vạn Linh Chân Nhân.
Lúc này không ai phát hiện đôi mắt của Dương Bách Xuyên màu đỏ, cả thế giới của hẳn chỉ còn lại năm người Vạn Linh Chân Nhân.
Trong lòng chỉ có một chấp niệm - giết!
Kiếm Đồ Long lóe lên, hàn khí kinh người.
“Phá vỡ ~ Trảm!"
“Trảm!"
“Trảm!"
“Trảm!"
Dương Bách Xuyên thúc giục pháp lực, chém ra một chết kiếm với năm người Vạn Linh Chân Nhân.
Hai kiếm dung hợp giữa chân nguyên với ngọn lửa Giao Long Châu, hai kiếm khác dung hợp Thủy Chỉ Căn Nguyên.
Trong lòng có sát, trong kiếm có sát
Bốn kiếm ý mang theo pháp tắc, phát ra hơi thở khủng bố.
Bốn kiếm của Dương Bách Xuyên liền mạch lưu loát bổ về phía năm người kia.
Năm người bốn kiếm, thiếu một kiếm.
Kết qủa tốt nhất là chém năm kiếm, mỗi người một kiếm, xử lý bọn họ cùng một lúc.
Nhưng có thể chém ra bốn kiếm cùng lúc đã là cực hạn của hắn.
Mặc dù thiếu một kiếm nhưng không sao cả, Dương Bách Xuyên cũng không mong chờ xử lý bọn họ chỉ trong một lần, chỉ cần làm bọn họ bị thương là được, tất nhiên tốt nhất giết chết năm người bọn họ.
Bốn kiếm này không phải chém lung tung, bên rong đều ẩn chứa kỹ xảo chiến đấu, hoàn toàn phong tỏa chết bốn phương.
Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3545658/chuong-3938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.