Bụp!
Theo âm thanh nặng rề vang lên, ánh sáng vàng biến mất trên quả cầu đất, ngay sau đó lại chui ra từ bên kia quả cầu đất, tựa như viên đạn mang uy lực cường đại xuyên thủng một bức tường đất.
Đốm sáng vàng này vô cùng mạnh.
"Chít chít!"
Tất nhiên đốm sáng vàng này là con chồn.
Con chồn trở lại trên vai Dương Bách Xuyên, móng vuốt còn dính máu, kêu chít chít.
Dương Bách Xuyên nhếch môi nở nụ cười, khen con chồn một câu.
Chỉ có hẳn nghe hiểu, cũng biết vừa rồi con chồn đã làm gì.
Mà lúc này, trong quả cầu đất vang lên tiếng hét thảm thiết, sau đó quả cầu đất ầm ầm vỡ đồi.
Một giây sau, tên lùn Tán Tiên xuất hiện với dáng vẻ sợ hãi.
Giữa trán chảy máu...
Rõ ràng là lúc nãy gã đã bị con chồn tấn công, nó không chỉ phá vỡ quả cầu đất phòng ngự tên lùn tự cho là kiên cố, mã còn chui thẳng vào trong tấn công gã.
Chỉ một chiêu đã phá vỡ lớp phòng ngự mà tên lủn tự cho là vô cùng mạnh.
Một giây trước tên lùn còn mỉa mai ngọn lửa của tiểu Phượng Hoàng không làm gì được gã, ngược lại còn gia cố cho Hậu Thổ Chỉ Độn gì đó của gã.
Một giây sau đã bị con chồn phá hủy.
Vả mặt chan chát.
Tên lùn lộ vẻ kinh ngạc, giữa trần chảy máu, biểu cảm khó tin: "Sao... sao có thể chứ... Sao ngươi có thể phá vỡ tấm chẩn đất dày của ta... Không thể nào, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3545645/chuong-3925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.