Đầu tiên Dương Bách Xuyên nhìn Phong Tiên cười nói: "Cửu Nhi tỷ tỷ, chúc mừng, hình như tu vi tăng mạnh rồi.”
Lúc này Phong Tiên cũng mỉm cười, trên mặt không giấu được niềm vui: “Haha, ngồi thiền tu luyện một trăm tám mươi năm, nếu không tiến bộ thì quá phế ròi, tỷ tỷ của đệ hiện tại đã vào Kim Tiên hậu kỳ, chỉ còn một một bước nữa thôi là có thể lên Tiên Giới rồi, Vân đệ đệ, lần này phải cảm ơn đệ, nếu không có đệ và tiểu Phượng Hoàng, à đúng rõi, còn cả Chồn Nhi, tỷ tỷ cũng sẽ không vào được tiên phủ Cửu Vĩ”
Dương Bách Xuyên nghe Phong Tiên nói, vậy mà thiền 180 năm, hẳn lập tức sững người, hẳn biết sau khi bị lão đầu phong ấn ý thức, cảm giác như mới ngủ một giấc đã qua 180 năm.
Tính toán lại quả đúng là như vậy, 180 năm trôi qua, quả đúng với câu nói tu chân không kể ngày tháng.
Thật ra khi còn bé nghe ông cụ đầu thôn kể chuyện xưa, thần tiên ngủ gật xuân hạ thu đông không biết nóng lạnh.
Thời gian trôi qua rất nhanh
Điều chỉnh lại tâm trạng, Dương Bách Xuyên cười cười nói: “Chắc hẳn mọi người đều có cơ duyên, tiểu đệ vẫn phải chúc mừng Cửu Vĩ tỉ tỉ”
“Tỷ tỷ cũng chúc mừng Vân đệ đệ...”
Sau khi hai người chúc nhau qua lại, vấn đề hiện tại là làm thế nào ra ngoài.
Đường trở về thì dễ dàng nhiều, lúc tới đây bọn họ đã trải qua năm cửa ải chém sáu tướng phá được mộng cảnh của tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3545621/chuong-3901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.