"Ting..."
Tiếng đàn cổ bỗng cao vút.
"Phụt"
Dương Bách Xuyên hộc máu.
Tiếp đến là tiểu Phượng Hoàng, Phong Tiên và con chồn đều hộc máu.
Đúng lúc này, giọng nói quyến rũ của Thần Đế Giang vang lên bên tai: "Ôi chao, thật vô vị, đây mới chỉ là bắt đầu thôi mà các ngươi đã hộc máu rồi, ca khúc này của tỷ tỷ vẫn còn dài, hơn nữa tiếng hát tự nhiên của tỷ tỷ còn chưa bắt đầu, lẽ nào các ngươi đã muốn kết thúc?
Dương Bách Xuyên nghe Thần Đế Giang nói vậy, vừa sợ vừa giận.
Sợ là vì yêu nữ này còn chưa hát... Mới chỉ nghe nhạc thôi hắn đã hộc máu rồi, nếu nàng ta vừa đàn vừa hát thì chẳng phải là muốn lấy mạng của bọn họ sao?
Giận là vì giọng điệu kiều ngạo của yêu nữ này, tựa như mấy người bọ chính là đõ chơi trong tay nàng ta, muốn nắn bóp thế nào thì nắn bóp. Cũng có thể nói là trong lời nói mang theo giọng điệu khinh người, như đang nói mấy người các ngươi còn chẳng đủ cách làm chuột bạch. Điều này khiến Dương Bách Xuyên cực kỳ tức giận.
Nhưng có thể làm gì đây? Hiện tại lòng hắn rối như tơ vò.
Mặc dù giọng nói của Thần Đế Giang tràn đầy khinh thường, nhưng yêu nữ này vẫn tiếp tục gảy đàn không dừng lại
Điều này làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy trái tim trong cơ thể sắp nổ tung, máu bắt đầu chảy ngược.
Ý thức cũng trở nên mơ hồ.
Hắn biết nếu còn tiếp tục như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3545613/chuong-3893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.