"Chúng ta đến rồi~"
Thần Phượng bà bà nói.
Ba hang động được sắp xếp thành một hàng.
Thần Phượng bà bà chỉ từ trái sang phải hang ngoài cùng bên phải và nói: “Cái ở ngoài cùng bên phải là hang thứ nhất, cái ở giữa là hang thứ hai, hang bên trái là hang thứ ba.
Điện hạ, mời trực tiếp vào hang thứ ba, Dương Thánh chủ có thể đi thăm hang động thứ nhất của chúng ta, hang thứ hai và hang thứ ba cũng đừng nghĩ tới, không có huyết mạch Phượng Hoàng thì không thể' vào được, haha. ”
Thần Phượng bà bà vừa nói có chút kiêu ngạo, chỉ thiếu một câu ngươi không nên đến đây, bây giờ xem đi, vào trong được ích gì, chỉ có thể vào hang động thứ nhất xem thứ, mà hang động thứ nhất là hang động bình thường của tộc Thần Phượng.
Dương Bách Xuyên tự nhiên nghe được ý tứ trong lời của Thần Phượng bà bà, nhưng hần cũng không để ý, chỉ ở ngoài động canh giữ cho Tiểu Phượng Hoàng.
Đương nhiên cũng phải đi xem hang động thứ nhất, dù sao thi đây cũng là thánh địa của tộc Thần Phượng, tất nhiên sẽ có bảo vật hoặc gì đó.
Đến đây không dễ nếu không ghé qua thì thật tiếc.
“Làm phiền rồi ~" Dương Bách Xuyên gật đầu với Thần Phượng bà bà.
"Điện hạ, bây giờ người có thể đi vào. Trong động thứ ba lần này có một hộp bảo vật, là di sản do tổ tiên chúng ta để lại, chỉ có huyết thống của tộc ngài mới có thế lấy ra mở ra; Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3543536/chuong-3844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.