Chiêm Khánh Nhân hơi đỏ mặt nói: "Ta và Tiên Nhi thành hôn rồi, sau đại chiến ở Vân Môn, nàng ấy..không tệ, trải qua sinh tử ta mới hiểu rõ chân lý của tu chân, thật ra có đôi khi rất đơn giản, không có phụ một cô nương toàn tâm toàn ý đối tốt với mình cũng là đại đạo, mặc dù huynh đây không nhiều vợ như ngươi nhưng cũng rất hạnh phúc, haha.”
Dương Bách Xuyên bị trêu ghẹo là nhiều vợ, cái mặt già đỏ lên nhưng ngay lập tức sắc mặt đen xuống, hãn trầm giọng nói: "Huynh không xem ta là huynh đệ đúng không? Chuyện lớn như thành hôn, vì sao ta lại không hề biết, sao huynh không nói cho ta?”
Chiêm Khánh Nhân trợn mắt nói: “Đây là quyết định của ta và Tiên Nhi, càng đơn giản càng tốt, quan trọng là có thể bên nhau những lúc khó khăn hoạn nạn, sống chết không từ bỏ, không buông tay đối phương, kết hôn chỉ là hình thức thôi.
Hơn nữa tiểu tử ngươi suốt ngày bận như vậy, vốn đĩ ta định mời ngươi uống chén rượu mừng, nhưng tới thì không gặp được, nói trong khoảng thời gian đó ngươi ở cùng đệ muội thế nên mới đợi sau này lại mời ngươi uống rượu, hôm nay không phải ngươi tới rồi sao, uống bù cũng được, đi thôi, mau vào trong, đứng ở sân làm gì, haha..."
Chiêm Khánh Nhân ôm bả vai Dương Bách Xuyên đi vào đại sảnh, vừa đi vừa nói: “Tiên Nhi, Tiểu Lôi, Tiểu Hòa Thượng, mấy người xem ai tới này...”
Dương Bách Xuyên bị Chiêm Khánh Nhân ôm bả vai đi vào, nghe hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3543524/chuong-3832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.