Khóe môi nở nụ cười, Dương Bách Xuyên thình linh chém vào một cánh tay của lão ma đầu.
Phập!
“Á... Thắng nhãi tìm chết, đau chết bản quân...”
Sau khi tìm đúng quy luật, Dương Bách Xuyên chém một kiếm chặt đứt một con mãng xà, hay nói chính xác hơn là cánh tay của lão ma đầu, làm cho gã kêu gào thảm thiết.
Thật ra Dương Bách Xuyên biết đây là một phần thần hồn của lão ma đầu, bị chặt đứt sẽ tổn thương tới ma hồn của gã, không đau mới lạ.
Sau một kích có hiệu quả, Dương Bách Xuyên rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục chém nhát thứ hai, thứ ba.
Cả bốn cánh tay của lão ma đầu đều bị hẳn chém hết
"Á á á... Bản quân giết ngươi..."
Sau khi bốn cánh tay bị chặt đứt, lão ma đầu hoàn toàn bại lộ, trở nên điên cuồng như đã mất lý trí.
Sau đó, con mắt thứ ba của lão ma đầu tỏa ra huyết quang, lại thêm một luồng huyết quang tấn công nhanh như chớp.
"Lại thêm một chiêu, ta đã đợi từ lâu...” Dương Bách Xuyên cười khẩy, thầm niệm trong lòng, một tia sáng bạc lóe lên rồi biến mất, như tia chớp xé rách bầu trời.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nó giống kim thêu dài bằng ngón tay.
"Thật ra đây là Vĩ Hậu Châm mà Phong Tiên Cửu Nhi đã tặng hắn ở vườn hoa Lam Tâm.
Đây là Vĩ Hậu Châm của Cửu Sĩ Tiên Phong cấp bậc Tiên Vương chân chính.
Dương Bách Xuyên vẫn luôn nuôi nó trong đan điền, chờ ngày sử dụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3543491/chuong-3799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.