“Được ~”
Có lệnh của Dương Bách Xuyên, thú Vân Lôi đồng thanh hưởng ứng, hào quang màu tím toàn thân bừng sáng, lôi điện phóng ra khắp người, bao quanh cửa núi.
Đại trận vốn đã biến mất ở cửa núi, trong nháy lại mắt xuất hiện.
Nhưng lần này lại có sự khác biệt so với trước. đây, đại trận Vân Môn có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, sấm sét vô tận tạo thành một cái lồng ánh
sáng khổng lồ, bao phú toàn bộ Vân Môn tiên cảnh.
Dương Bách Xuyên nhoẻn miệng cười, hắn biết Tần này thú Vân Lôi đã hao tổn rất nhiều để tăng cường uy lực của đại trận, dù sao hẳn cũng cảm thấy nó còn nặng nề hơn trước.
Lần này thực sự là đóng cửa đánh chó.
Những kẻ này tính toán Vân Môn của hắn, trong lòng Dương mỗ hận bọn họ muốn chết.
Nhất là khi hắn không có ở đó, bọn chúng không tiếc hết thảy mà cấu kết Ma tộc để tiêu diệt Vân Môn, quả thực là đáng chết, ghê tởm giống như việc trượng phu không ở nhà, ác bá đến bắt nạt cô nhỉ quả mẫu.
Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, hẳn là một người rất quan tâm đến gia đình và tình cảm của mình, chuyện này có thể nói giống như đã chạm đến vảy ngược của hắn, hẳn có thế khoan dung độ lượng với việc khác, nhưng trong chuyện như này, có thể nói Dương mỗ cực kỳ bao che cho con, vô cùng nhỏ nhen.
Hân không tiếc cái giá phải phá hủy Vân Môn tiên cảnh, cũng phải giết chết những tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3537755/chuong-3786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.