Khổng Tước vương hét lớn, nàng ta muốn kêu gọi giúp đỡ từ bên ngoài, cũng chính là mấy đại yêu dưới trướng ngoài điện Khổng Tước. Thế nhưng trước đó nàng ta tự mình bày kết giới quanh đại điện, giờ bên trong như một mảng không gian độc lập, người bên ngoài không nhìn thấy cũng không nghe được, dù nàng ta có kêu rách họng cũng chẳng có ai đáp lại.
Khổng Tước vương không kêu còn đỡ, nàng ta la hét như vậy càng khiến Dương Bách Xuyên hưng phấn hơn, hắn cười phá lên: "Trước giờ ta đều bị nữ nhân đẩy ngã, hôm nay ông đây thề phải chủ động một lần, xem như trừng phạt ngươi."
Nói xong, Dương mỗ hôn xuống đôi môi anh đào nhỏ nhắn của Khổng Tước vương…
"Á… Ngươi ngươi ngươi… Ngươi đừng qua đây…" Thấy nụ hôn của Dương Bách Xuyên sắp rơi xuống, Khổng Tước vương càng la lớn hơn.
"Uỳnh…"
Ngay sau đó, đầu óc nàng ta nổ ầm ầm, trắng xóa.
Cảm giác mềm mại ấm áp phát ra từ môi sau đó truyền khắp thân thể nàng ta, nơi đáy lòng sinh ra một cảm giác chưa từng có trước nay.
Cả người Khổng Tước vương xụi lơ, miệng chỉ phát ra từng tiếng ú ớ, từ bỏ giãy giụa.
Dương Bách Xuyên mừng rỡ, môi không cẩn thận bị Khổng Tước vương cắn đau nhưng trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ. Hắn nhận ra Khổng Tước vương là tay mơ, cho dù nàng ta đã tu luyện mấy ngàn, thậm chí mấy vạn năm nhưng vẫn bị hắn chinh phục.
Từ lúc vụng về, tức giận và chống trả ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3530031/chuong-3261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.