Nghe vậy, Thanh Ngưu yên tâm, nhìn tiểu nhị, nói: “Chủ tử nhà ta rất kén ăn, từng thử qua rất nhiều đồ hiếm quý trên thế gian, nghe cho kỹ, bổn vương chỉ nói một lần.”
Tiểu nhị chỉ là một tiểu yêu Hợp Thể cảnh, không nhìn ra tu vi của Dương Bách Xuyên và Thanh Ngưu, nhưng trà trộn nhiều năm ở quán rượu, cộng thêm hơi thở khủng bố của Thanh Ngưu, không dám chậm trễ, vội vàng khom lưng nói: “Đại vương, mời nói.”
Sau đó Thanh Ngưu nói: “Một mâm linh quả Bạch Miêu Sơn Miêu Nhãn cao ba tấc, mười con cá Lam Thủy Hà Lam, không cần thịt chỉ cần mắt,, một tiểu hỏa long Hỏa Diễm Cốc,…”
Dương Bách Xuyên nhìn mỗi lần Thanh Ngưu gọi một món, ánh mắt của tiểu nhị càng thêm cung kính, thằng nhãi này còn cố ý nói lớn, người xing quanh đều nghe thấy các món hắn ta gọi, đều rất ngạc nhiên, xung quanh nổi lên tiếng nói khe khẽ, đều thắc mắc - Thanh Ngưu là quý tộc từ đâu đến.
Dương Bách Xuyên hơi buồn cười, nhưng nói đi nói lại, Thanh Ngưu thật sự là quý tộc, chẳng qua là quý tộc nghèo túng.
Ở trong mắt các Yêu tộc xung quanh, mỗi món đồ ăn và cách làm món đó mà Thanh Ngưu nói đều là phong thái của quý tộc.
Dương Bách Xuyên rất vừa lòng, bằng này cũng đủ để thu hút sự chú ý của con tê tê.
Sau khi gọi tám món, Thanh Ngưu vẫy tay, nói: “Đi đi, chuẩn bị nhanh lên, đừng để bổn đại vương chờ lâu.”
Tiểu nhị cúi đầu nói: “Vâng, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529936/chuong-3166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.