Hiện tại Dương Bách Xuyên nói "còn kẻ nào xông lên tìm chết" khiến người của năm thánh địa lớn sợ vỡ mật, ỉu xìu chạy biến.
Người của năm thánh địa lớn rời đi, để lại thi thể chồng chất như núi.
"Chủ nhân ngầu quá!" Thú Ngũ Hành lập tức nịnh nọt.
"Dương đại ca, chúng ta thắng rồi, người của năm thánh địa lớn đã chạy trốn." Lục Yên Chi cũng lộ vẻ vui mừng xen lẫn kinh ngạc.
Thật ra mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý liều mạng, vậy mà chớp mắt Dương Bách Xuyên đã lật tay làm mây úp tay làm mưa, tiêu diệt hơn ba trăm tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn.
Biến chuyển chớp nhoáng khiến Thanh Ngưu rùng mình trước vị chủ nhân Dương Bách Xuyên này. Thủ đoạn như vậy thật thần kỳ làm sao!
Trong lúc đám thú Ngũ Hành vui mừng hớn hở, Dương Bách Xuyên nói với sắc mặt tái nhợt: "Đi trước đã, mau lên!"
Hắn vừa nói vừa kéo Lục Yên Chi nhảy lên lưng Thanh Ngưu, ra hiệu cho Thanh Ngưu đi nhanh lên.
Vừa mới ngồi lên lưng Thanh Ngưu, Dương Bách Xuyên liền hộc máu.
"Đi thôi!"
Lúc này mọi người mới biết chủ nhân bị thương, tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng ai nấy đều hiểu không nên nán lại nơi này lâu.
Mặc dù người của năm thánh địa lớn đã rời đi, nhưng nếu như bọn họ phát hiện Dương Bách Xuyên bị thương thì mọi người sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ nhanh chóng rời đi mới là thượng sách, tránh cho người của năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529920/chuong-3150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.