Khóe miệng Khương Thế Long lộ ra ý cười vui vẻ, hắn cũng theo sát Minh Du Nhiên.
...
Lúc này, nhóm Dương Bách Xuyên cũng đang gấp rút lên đường.
Đá Đả Tiên đuổi kịp Dương Bách Xuyên nói: “Chủ nhân, ta cảm thấy có gì có không đúng!”
“Sao thế?” Dương Bách Xuyên nhíu mày hỏi.
Thiên phú của đá Đả Tiên ở Thái Hoang chính là, nó có thể nhìn thấy được sự thay đổi của mọi thứ trong phạm vi nhất định thông qua đá kim loại, nó nhận thấy có thứ gì đó đang di chuyển nhanh chóng phía sau họ.
“Ta cảm giác, phía sau chừng năm – sáu trăm mét như có thứ gì đang lần theo dấu vết của chúng ta.” Đá Đả Tiên nói.
Dương Bách Xuyên nhướng mày: “Có biết được là người hay cái gì không?”
Đá Đả Tiên đáp: “Hơi mơ hồ, tạm thời không cảm nhận rõ được.”
Dương Bách Xuyên cũng không dừng bước, hắn nói với đá Đả Tiên: “Cảm nhận kỹ xem, theo chân chúng ta là người hay ma.”
“Ta biết rồi...A chủ nhân, hình như là ma thật!” Đá Đả Tiên hô lên.
“Nói chuyện tử tế xem nào, ngươi nhìn thấy cái gì?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Đá Đả Tiên đáp: “Lần này, ta cảm nhận được rõ ràng rồi, theo sau chúng ta hẳn là người, nhưng tốc độ và chuyển động của những người này giống như bóng ma, bọn họ như hóa thành không khí trôi lơ lửng, hơi thở lại giống con người...Bọn họ càng ngày càng gần chúng ta rồi.”
Dương Bách Xuyên vừa nghe đã nổi đóa: “Người thì bảo người, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529900/chuong-3130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.