Sau một tiếng nặng nề, Thạch Thanh mở toang cửa chính.
“Chủ nhân, không có cấm chế, chúng ta mau vào thôi.”
“Đi.”
Dương Bách Xuyên cố nhịn cơn đau đớn rồi bước chân vào trong điện, Thạch Thanh đóng cánh cửa lại.
Đại điện rộng chừng ba trăm mét vuông, Dương Bách Xuyên vừa tiến vào liền phất tay bày ra cấm chế.
“Thạch Thanh hộ pháp cho ta.” Hắn vội vàng dặn dò một câu, chuẩn bị ngồi xếp bằng luyện hóa độc trong cơ thể.
Lúc này, hắn cảm giác máu trong cơ thể mình như đang bốc khói, mà chân khí cũng đang nóng lên, cả chân khí và máu đều bị tổn hại nghiêm trọng.
Rõ ràng không nhìn thấy lửa nhưng lại không như đang bốc cháy, vô cùng đau đớn, từ đầu tới giờ, hắn thậm chí còn phát hiện chân khí và máu của mình như đang sôi trào.
Hệt như nước đá thả vào chảo dầu, nước lửa trái nhau.
Điều mà hắn cần làm lúc này là phải luyện hóa nước đá ở bên trong chảo dầu thì mới có thể bình ổn lại được.
Điều này quá khó với hắn...
Nhưng ngay lúc này, Thạch Thanh đột lên la lớn: “Chủ nhân, không xong rồi, Hắc Lân Mãng và Nguyên Thần Huyễn đã đuổi tới nơi rồi.”
Dương Bách Xuyên nhíu mày, Nguyên Thần Huyễn theo sát khiến hắn bất ngờ, treo lý mà nói thì nơi này không thể sử dụng linh thức, nếu muốn tìm thấy hắn thì cũng không nhanh như vậy được.
Nhưng mà hắn vừa bước chân vào trong đại điện thì Nguyên Thần Huyễn đã đuổi tới nơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529632/chuong-2862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.