Sau bốn giờ đồng hồ, cuối cùng Thạch Thanh cũng đưa Dương Bách Xuyên tới đích đến.
Đợi hai người dừng lại, Dương Bách Xuyên nhìn thấy thành trì được ẩn trong thung lũng to lớn thì không khỏi rung động.
Hắn và Thạch Thanh đứng ở hẻm núi cao, rộng chừng mấy trăm trượng, trước cửa thung lũng là một tường thành mấy chục trượng, có điều đã bị đổ nát, nhưng đứng từ xa vẫn có thể cảm nhận được khí tức đầy cổ xưa.
“Vù vù...” .
||||| Truyện đề cử: Đạo Quân |||||
Bất chợt, bên tai Dương Bách Xuyên vang lên tiếng vo ve, vừa quay đầu đã nhìn thấy bầy ong độc, mỗi con to như ngón tay cái có màu vàng đỏ đan xen đang vo ve xoay quanh mình.
Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương đang đứng yên không nhúc nhích, Nguyên Thần Huyễn đột nhiên mở mắt nói: “Tìm thấy rồi...”
“Ở đâu?” Phong Âm Dương ngạc nhiên hỏi.
“Hắn ta đã tiến vào một di tích thành cổ.” Nguyên Thần Huyễn nói.
Phong Âm Dương nghe thấy Nguyên Thần Huyễn nói vậy thì hói: “Hắn? Lẽ nào chỉ có một người?”
Nguyên Thần Huyễn âm trầm: “Ta quan sát qua ong độc, chỉ có tên tiểu tử Dương Bách Xuyên kia, còn có một khối kỳ thạch, không phát hiện ra Lục Yên Chi, cũng không có bất cứ cao thủ nào cả.
Hiện tại xem ra, tám chín phần là tiểu tử kia dở trò, trên người hắn có thứ bảo bối Động Thiên, giấu Lục Yên Chi đi, hoặc là tất cả chúng ta đã đoán sai, cái chết của Khúc Minh Nguyệt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529591/chuong-2821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.