Năm đó sau khi Dương Bách Xuyên cứu được chín vị Thải Châu Nữ, hắn vẫn luôn để các nàng sống trong không gian bình càn khôn, thứ nhất là do hắn sợ thả bọn họ ra ngoài, diện mạo loá mắt xinh đẹp của Thải Châu Nữ sẽ bị người ta nhớ thương, nếu là như vậy thì sẽ hại các nàng, thứ hai là sợ mấy phụ nhân nhà mình mà hỏi thì lại không biết giải thích thế nào.
Vốn dĩ lúc trước hắn muốn tìm một nơi cho các nàng an cư tại Vân Môn, nhưng cuối cùng Dương Bách Xuyên vẫn thu các nàng vào trong bình càn khôn, chỉ vì sợ sẽ có rắc rối nên cứ để bọn họ sống trong không gian bình càn khôn như vậy, hắn cũng đã tìm một chỗ ở trong bình càn khôn cho chín Thải Châu Nữ, để các nàng sinh hoạt ở trong đó, tính ra đây lại là một sự lựa chọn không tệ, đợi sau này có cơ hội thích hợp thì hắn sẽ thả họ ra sau vậy.
Sống lâu trong bình càn khôn rất buồn chán, ngoài việc tu luyện ra thì cũng không có chuyện gì khác để làm, Dương Bách Xuyên đã hỏi thử bọn họ có thể làm gì và muốn làm cái gì?
Kết quả là có một vị Thải Châu Nữ trong số đó đã phát hiện ra cây linh đào trên núi linh đào, nói rằng mình có thể ủ rượu cho chủ nhân.
Từ đó chín cây linh đào con và một gốc cây linh đào mẹ trên núi linh đào đã trở thành đối tượng được bảo vệ trọng điểm của chín Thải Châu Nữ, bọn họ phải ủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529569/chuong-2799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.