Nguyên thần chính là linh hồn của tu sĩ, quan trọng nhất là không được phép phạm sai lầm, chỉ sơ sẩy một cái thôi, nhẹ thì nguyên thần trọng thương, nặng thì hồn bay vách lạc.
Vậy nên Dương Bách Xuyên cũng rất căng thẳng.
Sau khi ý thức của hắn tiến vào nguyên thần, Nguyên Anh trong đan điền bỗng nhiên mở hai mắt, hai tia ánh sáng vàng xẹt qua.
Hít sâu một hơi, Dương Bách Xuyên khẽ động: “Càn Khôn đại đạo, lấy Nguyên Anh làm trung gian, Nguyên Thần làm phương pháp, thân ngoại hóa thân, Nguyên Thần Cửu Tôn, Phân Thần phân pháp, thành tựu chân thân, rời.”
Nguyên Anh bên trong đan điền ngâm mật chú, hai tay kết ấn, khi tách tới cái cuối cùng, Dương Bách Xuyên lập tức cảm nhận được nguyên thần chia năm xẻ bảy chỉ trong nháy mắt.
Lúc này, Nguyên Thần rồi tới Nguyên Anh, sau đó là thể xác đều đang run rẩy, nội tâm đau nhức...
Đau đến mức muốn hét lên cũng chỉ có thể nghiến răng kiên trì, chỉ cần hắn hé răng kêu một tiếng thì tất cả công sức trước kia sẽ đổ sông đổ bể.
Cảm nhận được rõ ràng, cơ thể đang cứng rắn phân thây...
Một, rồi tới hai...
Nguyên thần bắt đầu phân tách.
Toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh, nhưng trong cơn đau đớn, Dương Bách Xuyên lại cảm thấy thời gian chậm đi gấp mười, gấp trăm lần.
Sau khi Nguyên Thần thứ chín phân tách, cơ thể Dương Bách Xuyên đã đổ mồ hôi như mưa.
Thương Vũ Tình đứng cạnh đã nhìn thấy rõ Dương Bách Xuyên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529352/chuong-2582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.