Bão táp trong sơn động qua đi, ba nữ một nam mắt to trừng mắt nhỏ.
Giờ phút này người nào đó họ Dương và ba người phụ nữ đều đã ăn mặc chỉnh tề, nghĩ đến cảnh tượng bốn bốn người bọn họ lần lượt tỉnh lại lúc trước, hắn lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ... ừm... ấy ấy một phát ba người...
Sau đó chính là... Dù sao thì... Người nào đó họ Dương vẫn cảm thấy kỳ kỳ, trong lòng vừa phức tạp lại vừa thấy ngọt ngào thoang thoảng.
Sự cố lần này hoàn toàn là một trò cười lớn, người nào đó họ Dương cũng không có cách nào cả, hắn chỉ đang tự cứu mình và đi cứu người thôi.
Bị trúng độc không phải ý muốn của hắn, càng không phải là chuyện mà hắn có thể khống chế, cả bốn người bọn họ đều bị trúng độc của m Dương Xà trong vô thức, không một ai nghĩ tới cả.
Hơn nữa còn là độc giao hợp thâm nhập linh hồn, không tự cứu thì nguyên thần sẽ tự bốc cháy mà chết.
Rõ ràng lão già chết tiệt có thể giải độc, nhưng ông lại không chịu giải độc. Theo cách nói của lão già thì là nếu có thể tự cứu thì ông sẽ không cứu, bởi vì đây là chuyện mà Dương Bách Xuyên có thể tự giải quyết, sao phải lãng phí thần hồn làm gì?
Sau đó lão già lẩn mất luôn.
Cuối cùng người nào đó họ Dương căn cứ vào nguyên tắc tự cứu mình và cứu người khác, đã quyết định cứu ba đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529225/chuong-2455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.