Khi Dương Bách Xuyên cách hung thú Thao Thiết ba mươi mét, hắn nhìn thấy vẫn còn sáu bảy người chưa rời đi, bị hung thú Thao Thiết quấn lấy.
Hắn tập trung quan sát, tức thì mặt biến sắc. Bởi vì hắn trông thấy một yêu tu với bộ lông đỏ lòm, không phải ai khác mà chính là đại ca kết nghĩa Bạch Khởi.
Lúc này bộ lông màu trắng bạc của Bạch Khởi đã nhuộm đẫm máu đỏ, bản thân bị thương không nhẹ, đang chật vật chống đỡ, cùng với mấy yêu tu khác đối đầu với hai con hung thú Thao Thiết.
Lúc trước hỗn loạn nên Dương Bách Xuyên không chú ý, lúc này mới phát hiện yêu tu toàn thân đỏ lòm kia chính là Bạch Khởi. Hắn lập tức dùng Chỉ Xích Thiên Nhai Công, bước ra một bước xông tới.
Bạch Khởi và bốn đại yêu tu bên cạnh đã tuyệt vọng rồi. Trước đó bọn họ tự dưng bị truyền tống vào trong hồ máu, khó khăn lắm mới tìm được đường sống trong chỗ chết, ra khỏi hồ máu nhưng vẫn bị thương nặng.
Lúc này bọn họ lại chậm một bước, bị hai con hung thú quấn lấy. Bạch Khởi biết mình sắp toi rồi.
Đương lúc hắn ta tuyệt vọng, thấy mình sắp bị hung thú cắn nuốt, một tiếng hét quen thuộc vang lên.
"Chết đi."
"Grao!"
Hung thú gào thảm thiết, cơ thể khổng lồ bị Dương Bách Xuyên chém một nhát ngã xuống. Bạch Khởi thoát nạn.
"Đại ca đi mau." Dương Bách Xuyên chắn trước mặt hung thú Thao Thiết.
Bạch Khởi và mấy yêu tu sống sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529212/chuong-2442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.