Dương Bách Xuyên nhìn Quan Thiên Ngạo, không nói gì, hắn biết nói với loại tiện nhân này chỉ phí lời.
Điều đáng mừng là Diệp Vô Tâm chỉ bị phong ấn tu vi, Hạ Lộ không ở cạnh nàng, điều này thuyết minh đến lúc này Diệp Vô Tâm và Hạ Lộ chưa gặp mặt, khoảng cách hai người đi vào bí cảnh cách xa nhau.
Dương Bách Xuyên cũng không lấy làm lạ chuyện Diệp Vô Tâm bị Quan Thiên Ngạo bắt lấy, dù sao tu vi của hai người đã kém một cấp bậc.
Diệp Vô Tâm là Xuất Khiếu đại viên mãn, còn Quan Thiên Ngạo là Phân Thần trung kỳ.
Hiển nhiên hắn ta đã dùng một phương pháp truy tung giống như ma khí ở trên người Diệp Vô Tâm.
Dương Bách Xuyên không quan tâm đến lời nói âm độc của Quan Thiên Ngạo, hắn bắt đầu cân nhắc trong lòng nên rời khỏi đây kiểu gì. Bốn phía là rừng đá nghiêm mật, trên đỉnh đầu là trận pháp kết giới, cửa vào duy nhất của sơn động đã bị Quan Thiên Ngạo và ba tên yêu tu lấp kín.
Muốn đi ra chỉ còn cách mạnh mẽ giết chết Quan Thiên Ngạo và ba tên yêu tu.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết chuyện này rất khó, Quan Thiên Ngạo bày ra bố cục sâu như vậy cho hắn, sao có thể để hắn rời đi.
“Quan Thiên Ngạo, ngươi đáng chết ~” Sau khi phục hồi lại, Diệp Vô Tâm tức giận mắng to.
“Ha ha, Diệp Vô Tâm, giả vờ Thánh Nữ làm gì, CMN đừng quên ngươi là vị hôn thê của Quan Thiên Ngạo này, cho dù hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529158/chuong-2388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.