Đi tới trước mặt Long Quy, Dương Bách Xuyên lên tiếng hỏi: “Long Quy, hoang thú đã chết rồi, ngươi thực hiện lời hứa của mình đi.”
Hắn biết Long Quy vẫn chưa chết, bởi vì mai rùa phủ đầy đường vân bị hoang thú điên cuồng đập nhưng không hề có một vết nứt, ngay cả dấu vết cũng không có, phải nói là cái mai rùa này kháng đòn tốt thật.
Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, Long Quy khổng lồ lóe lên ánh sáng màu xanh.
Giây sau, một đứa bé chừng năm – sáu tuổi quỳ rạp trên mặt đất.
“Đa tạ đạo hữu đã cứu giúp, Tiểu Quy vô cùng cảm kích.”
“Đứng dậy rồi nói ~” Vẻ mặt Dương Bách Xuyên có chút kỳ quái khi nhìn đứa nhỏ đang quỳ dưới mặt đất.
Sau khi Long Quy đã hóa hình thành đứa nhỏ đứng dậy, nhìn qua bộ dáng nước mắt lưng tròng của nó, khóe miệng còn có vệt máu, có lẽ là bị hoang thú đánh cho tơi bời nên đã bị chấn thương bên trong.
Cho dù là vẻ bề ngoài hay là...một chữ, à không, hai chữ để hình dung – Cực xấu.
Khuôn mặt đầy nếp nhăn, đầu còn hói không có lấy một sợi tóc, lưng gù, chân cong, mắt hí, miệng to, lỗ mũi dày.
Nhưng khuôn mặt đúng là của một đứa trẻ năm sáu tuổi.
Lúc nói chuyện còn ra vẻ người lớn, xưng hô với hắn là đạo hữu.
Có điều, Hải Yêu Long Quy có thực lực so ngang với Phân Thần, nhất định tuổi tác cũng không nhỏ.
“Hải Yêu?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Đúng, Tiểu Quy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529145/chuong-2375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.