Theo hiểu biết của Dương Bách Xuyên về Trùng Tử, qua một trăm năm nếu Trùng Tử dẫn Viên Viên lén lút chạy trốn thì quả thật không phải chuyện gì to tát.
Không ngờ con bé chạy tới vương quốc Mạo Hiểm lại được Trịnh Bân Bân coi trọng thiên phú.
Ban đầu hắn rất ngạc nhiên, bây giờ xem ra Triệu Nam cũng đồng ý cho con gái Viên Viên làm đồ đệ của Trịnh Bân Bân, mà Trịnh Bân Bân không giống đang nói đùa.
Đã vậy thì đồng ý thôi.
Chẳng có gì không tốt cả. Trịnh Bân Bân đã nhận được truyền thừa của vua Mạo Hiểm, đúng là có chút bản lĩnh. Vả lại mấy đứa trẻ đều quá buông thả, tìm sư phụ dạy dỗ không phải là chuyện xấu.
Vì thế Dương Bách Xuyên gật đầu đồng ý cho Trịnh Bân Bân nhận con gái Viên Viên làm đồ đệ. Trịnh Bân Bân rất vui, tươi cười hớn hở. Nhưng Dương Bách Xuyên cứ cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng không biết sai ở đâu.
Trước mắt cứ như vậy đã.
Tuy nhiên, hắn không ngờ sau này Trịnh Bân Bân sẽ đưa ra một quyết định nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Đương nhiên quyết định này liên quan đến Viên Viên.
Tạm thời không đề cập tới chuyện này. Dương Bách Xuyên không nán lại Vân Môn nữa. Có Diệp Vô Tâm, giờ lại thêm Trịnh Bân Bân, mấy người phụ nữ túm tụm lại một chỗ thật sự khiến hắn đau đầu.
Ba ngày sau, Dương Bách Xuyên dặn dò một số việc rồi lập tức lên đường đi Đại Hoang.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529110/chuong-2340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.