Sau khi ba kích thăng cấp, thần thông Thủ Cốt bộc phát ra toàn lực, trong nháy mắt chồng lên nhau trong lòng bàn tay, hắn không đánh ra ba chiêu thần thông như trước mà là tất cả đều hội tụ chồng chất trong tay, dưới chân giậm một cái, thân thể hắn bay lên và hướng thẳng về phía bàn tay khổng lồ của Trịnh Bân Bân.
Nhìn từ xa, tay phải của Dương Bách Xuyên giơ lên phát ra kim quang vạn trượng rồi phóng lên trời, đột nhiên nó va chạm với chưởng khổng lồ của Trịnh Bân Bân.
“Ầm ầm~”
Sau một tiếng động rung trời.
Thân thể Dương Bách Xuyên rơi xuống.
"Phut~"
Hắn phun ra một ngụm máu.
Nhưng chỉ thế thôi chứ không có bị thương nặng.
“Khụ khụ khụ
~"
Cách đó không xa truyền đến một trận tiếng ho khan kịch liệt, Dương Bách Xuyên quay đầu lại nhìn, hoá ra là Trịnh Bân Bân ngã trên mặt đất đang ho khan, trước người có một vũng máu, hiển nhiên là nàng ta đã bị trọng thương, nàng ta thua đòn tấn công này rồi.
n
Dương Bách Xuyên liên tục lách mình đi qua: “Ngươi sao rồi?”
“Đừng tới đây~” Trịnh Bân Bân thét chói tai, phất tay mặc một bộ y phục lên người.
“Ách...”
Dương Bách Xuyên rất xấu hổ, mới đánh một trận mà đã xé rách y phục của người ta.
sao?”
“Không phải... Ngươi không thể ăn mặc chắc chắn hơn một chút
Hắn không nói thì không sao, nhưng vừa nói ra đã khiến Trịnh Bản Bân tức giận đến nỗi cả người phát run.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529099/chuong-2329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.