Cũng may cuối cùng cũng đút no cái động không đáy này.
Lúc này Dương Bách Xuyên nhìn xương tay màu vàng ròng, có chút kinh ngạc.
Mặc dù ba dòng văn lạc bên trên là màu vàng nhưng lại rất rõ ràng giống như điêu khắc lên trên.
Hắn lẩm bẩm: “Coi như xương tay thăng cấp tiến hóa?”
Nói ra câu này chính hắn cũng cảm thấy hoang đường.
Nếu là một con linh thú tất nhiên có thể tiến hóa, nhưng cố tình nó là một xương bàn tay, là hài cốt của Thông Bích Viên Hầu.
Nói không tiến hóa cũng cảm thấy không thích hợp, sự thật bày ra trước mắt, sau khi xương tay cắn nuốt một lượng chân khí khổng lồ đã tiến hóa.
Từ trong suốt hóa thành màu vàng, bên trên nhiều thêm ba dòng văn lạc.
Cảm giác lúc này xương tay ngược lại càng thêm bình thường không có gì lạ, bởi vì hơi thở Hồng Hoàng cường đại lúc nãy đã biến mất không thấy, không có bất cứ hơi thở nào, biến thành vô cùng bình thường.
Nhưng càng như vậy, Dương Bách Xuyên lại càng cảm thấy kỳ quái.
Xương tay tiến hóa không có khả năng sẽ bình thường như vậy.
Xem xét cả buổi, Dương Bách Xuyên không phát hiện điều gì khác lạ, điều này làm cho hắn vô cùng buồn bực.
CMN đút no cho ngươi rồi, mỗi vậy?
Nghĩ lại không có khả năng, hắn thả thần lực ra, hướng vào xương tay.
“Ầm ~”
Khi thần hồn tiếp xúc với xương tay, trong nháy mắt một tiếng nổ vang lên.
Dương Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529088/chuong-2318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.