Trịnh Bân Bân nhìn bóng dáng rời đi của Dương Bách Xuyên, thân hình dần biến mất phía chân trời, lẩm bẩm: “Bách Xuyên, ngươi đã cho ta một lựa chọn khó khăn, di nguyện của tổ tiên và ngươi, ta đều không muốn mất đi.”
Trịnh Bân Bân nhỏ giọng nói thầm, trong ánh mắt tràn đầy sự rối rắm, nhưng ngay sau đó nàng ta lại phục hồi lại như cũ, hai tròng mắt chỉ còn lại sự kiên định.
Nàng ta nhìn binh tướng đang quỳ gối bốn phía, lạnh lẽo nói: “Tứ đại Túc Lão đâu?”
“Nguyện ý nghe mệnh lệnh của thiếu chủ.” Bốn gã Túc Lão chiến đấu đi theo Trịnh Diêm Vương lúc trước tiến lên.
“Dẫn người đi dẹp loạn, Viên Nhật Tân và Tiền Bất Nhẫn ở cùng một chỗ, giết chết toàn bộ, kẻ nào vào thành dám nhân lúc cháy nhà đi hôi của giết không tha, đi thôi.” Lúc này trong giọng nói của Trịnh Bân Bân không hề có tình cảm, tràn ngập sát ý.
“Tuân mệnh.”
Mấy ngày nay vương thành Mạo Hiểm đầy sóng gió.
Xong việc Dương Bách Xuyên nghe nói Trịnh Bân Bân chém giết mấy vạn người ở vương thành Mạo Hiểm, máu chảy thành sông, mấy thế lực Túc Lão đi theo Viên Nhật Tân và Tiền Bất Nhẫn đều bị Trịnh Bân Bân giết sạch, các thế lực lớn bé trong vương thành, kẻ thần phục sống, kẻ đối nghịch chết, có thể giết đều giết.
Toàn bộ vương thành Mạo Hiểm được thống nhất, Trịnh Bân Bân tuyên bố lại lần nữa thành lập vương quốc Mạo Hiểm, bước lên vương vị, xưng - Mạo Hiểm Nữ Vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529083/chuong-2313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.