Toàn bộ sơn động không sâu lắm, đi chưa đến vài phút Dương Bách Xuyên đã thấy được ánh sáng, bước chân đi nhanh hơn.
Sau khi hắn đi ra lại phát hiện có lẽ nơi này đã không phải châu Tây Sơn nữa, có núi có nước, không có sa mạc.
Nhìn hoàn cành hơi kỳ quái, liếc mắt một cái cảm giác hơi tối tăm, cho người ta cảm giác sắc trời vừa qua lúc hoàng hôn.
Cẩn thận quan sát mới phát hiện đây là màu sắc chủ đạo ở đây, không phải bầu trời lúc chạng vạng tối.
Dọc đường đi từ sơn động ra đây, Dương Bách Xuyên không phát hiện tung tích của cha mình, đi men theo dòng sông ngầm của sơn động đi vào một sơn cốc rộng lớn.
Nơi này là một hẻm núi lớn.
Một nơi rất kỳ quái, trong không khí có linh khí thiên địa, nhưng Dương Bách Xuyên cảm nhận được linh khí nơi này tràn ngập hơi thở cuồng bạo, sau khi hấp thu vào cơ thể sẽ làm người cảm thấy rất không thoải mái.
Nhưng cũng không ảnh hưởng mấy đến Dương Bách Xuyên, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết hoàn toàn có thể luyện hóa hơi thở cuồng bạo này.
Trước mắt vẫn không tìm được cha, Dương Bách Xuyên chỉ có thể tiếp tục đi men theo sông lớn, hy vọng có thể tìm thấy cha.
Đi khoảng vài trăm thước nữa, đột nhiên Dương Bách Xuyên nghe được tiếng đánh nhau, vội vàng đi qua đó.
Từ xa đã nhìn thấy thân ảnh của phụ thân Dương Quốc Trung, nhưng lúc này ông ấy đang bị người vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529035/chuong-2265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.