Quả thật trong mắt Nghiêm Cơ Sơn thì Dương Bách Xuyên có tu vi yếu nhất trong ba người, muốn tìm được cửa khẩu đôt phá thì phải ra tay từ chỗ Dương Bách Xuyên.
Mà chuyện Dương Vấn Thiên nói ông ta căn bản không nhớ rõ, lúc còn trẻ ông ta đã giết rất nhiều nữ nhân, mấy trăm năm qua ông ta làm gì có thời gian nhớ mấy chuyện vặt vãnh này?
Có điều nhìn bộ dạng kích động của Dương Vấn Thiên, Nghiêm Cơ Sơn biết có lẽ ông ta thật sự đã giết một nữ tử có vấn đề biểu đạt. Nhưng thế thì sao?
Nghiêm gia và Dương gia nhiều thế hệ liên hôn không phải là chuyện gì đáng kinh ngạc, với tu chân gả thì phải hành xử vô tình, không có gánh nặng trên người mới có thể lấy hứng thú theo đuổi đại đạo. Dương Vấn Thiên như vậy rõ ràng là có bệnh, cho dù giết muội muội của Dương Vấn Thiên ông thì sao, có thể làm gì được?
Bao nhiêu năm trôi qua, cả Nghiêm Cơ Sơn ông cũng quên mất chuyện này rồi.
Nhưng nhìn dáng vẻ điên cuồng của Dương Vấn Thiên, Nghiêm Cơ Sơn không dám giao thủ với tên điên, bên kia còn có một Mạnh Trường Thanh được xưng là trận tiên, vừa rồi một tấm bùa chú cũng có thể phong tỏa không gian phạm vi nghìn thước, người này càng kỳ lạ hơn.
Ông ta liếc mắt liền thấy Dương Bách Xuyên là quả hồng mềm.
Nghiêm Cơ Sơn nhìn thấy một kiếm Dương Bách Xuyên chém ra lại xuất hiện thêm hai đóa sen đen, ban đầu ông ta không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529029/chuong-2259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.