Dương Bách Xuyên nhìn Mạnh Trường Thanh đau khổ lăn lộn dưới đất, trong lòng giật giật khóe miệng, cũng không biết Trùng Tử có được hay không, động tĩnh thế này cũng lớn quá rồi.
Cũng may thời gian thật sự không kéo dài bao lâu, chưa tới năm phút đồng hồ thì Mạnh Trường Thanh đã ngừng lăn lộn.
"Chủ nhân, thành công rồi, ta đã kiềm chế cổ trùng thành công, tiếp theo phải dựa vào thời gian để mài chết nó."
Trong đầu Dương Bách Xuyên truyền tới giọng nói của Trùng Tử, điều này khiến hắn cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Sau đó Dương Bách Xuyên đi qua đỡ Mạnh Trường Thanh đang nằm dưới đất dậy.
"Lão Mạnh, ông cảm thấy thế nào rồi?" Dương Bách Xuyên vừa nói vừa đỡ Mạnh Trường Thanh dậy, kết quả sau khi hắn thấy sắc mặt của ông ta thì không khỏi hoảng sợ tới nhảy dựng.
Chỉ thấy sắc mặt Mạnh Trường Thanh trắng bệch như tờ giấy, trên mặt toàn là những giọt mồ hôi màu vàng lớn chừng hạt đậu, lưng áo phía sau cũng ướt đẫm mồ hôi.
Đừng thấy chỉ chưa tới năm phút, nhưng chưa tới năm phút đồng hồ này với Mạnh Trường Thanh mà nói chẳng thua gì một lần chịu cực hình.
"Ta... không sao, đa tạ môn chủ quan tâm." Lão Mạnh suy yếu nói.
"Đừng nói chuyện, trước tiên ông hãy điều chỉnh một phen đi." Dương Bách Xuyên trở tay lấy ra một viên đan Chân Khí cho Mạnh Trường Thanh.
"Đa tạ môn chủ." Mạnh Trường Thanh không hề khách sáo, giờ phút này đan điền của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528978/chuong-2208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.