Âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng trong sơn động, dòng khí cường đại nứt vỡ lan ra.
Ngay lập tức Dương Bách Xuyên cảm thấy có một luồng gió mạnh tấn công sau lưng, vội vàng trở tay chém xuống, nhưng bị chậm nửa nhịp, bị một cái đuôi hung hăng đập mạnh vào sau lưng.
“Bịch ~”
“Phụt ~”
Dương Bách Xuyên đứng giữa không trung phun máu.
Nhưng cùng lúc đó, bên tai truyền đến tiếng kêu thê thảm: “Grào ~”
Khóe mắt liếc qua, nhìn thấy hồ yêu thu lại sáu cái đuôi, đứng run rẩy giữa không trung.
Lúc này Dương Bách Xuyên rơi xuống đất, bên tai truyền đến âm thanh của Trùng: “Chủ nhân, nhanh lên, ta không kiên trì được lâu.”
Trùng?
Dương Bách Xuyên sửng sốt nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy không biết từ lúc nào Trùng bám vào trên đầu của hồ yêu, toàn thân Trùng lập lòe ánh sáng trắng, một cái đuôi của hồ yêu bám vào thân thể của Trùng, chân trước của trùng bám vào đầu của hồ yêu, một cái chân khác đứng vững trên đuôi của hồ yêu.
Lúc này không kịp nghĩ nhiều, Dương Bách Xuyên biết sau khi tiến hóa, chắc chắn Trùng sẽ có thần thông thiên phú gì đó mới có thể áp chế hồ yêu, nhưng nhìn qua cũng không bám được bao lâu. Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên cắn răng, vội vàng lao về phía hồ yêu.
Cũng không biết Trùng dùng thần thông gì, dù sao nhìn qua có vẻ lúc này hồ yêu không cử động được.
Lúc này còn không ra tay vậy chờ khi nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528908/chuong-2134.html