Trịnh Bân Bân muốn tìm phân thân thuần dương mà tổ tiên để lại nên lúc này nàng ta chỉ có thể kiểm tra từng cỗ quan tài thủy tinh một. Đó là do khi nhìn bao quát hang động chẳng còn thấy thứ gì khác, bởi vậy mà nàng ta không thể không dò dẫm hết quan tài này đến quan tài nọ.
Theo lời của Trịnh Bân Bân, có lẽ phân thân thuần dương mà tổ tiên nhà nàng ta để lại nằm trong số các quan tài thủy tinh này.
Trịnh Bân Bân xoay người nói với Dương Bách Xuyên: "Xuyên tử, chỗ này rộng quá, chúng ta chia nhau ra tìm đi. Ngươi nhớ kiểm tra xung quanh xem hoa Vô Diệp không. Theo ghi chép tổ tiên ta để lại, hoa Vô Diệp mọc trên phân thân thuần dương của ông ấy, thứ đó cũng trù phú, thuận lợi cho thiên tài địa bảo cắm rễ, ta tin tưởng ghi chép của tổ tiên không sai."
Dương Bách Xuyên biết Trịnh Bân Bân sợ mình suy nghĩ linh tinh nên mới cất công giải thích, hắn nhìn nàng ta và cười nói: "Thật ra có hoa Vô Diệp hay không cũng chẳng sao. Đối với ta, lần này được đi theo các ngươi mở mang tầm mắt, được kết bạn với bốn huynh muội các ngươi đã quý giá hơn việc tìm thiên tài địa bảo rồi."
Trịnh Bân Bân ngẩn người, một lúc sau nàng ta bật cười: "Thế thì còn gì bằng." Không nói gì thêm nữa, nàng ta xoay người bắt đầu công cuộc tìm kiếm.
Ba người chia nhau ra tìm, Dương Bách Xuyên ung dung qua lại giữa các cỗ quan tài thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528905/chuong-2130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.