Đảo mắt qua một lượt, trong lòng Dương Bách Xuyên giật mình khi nhìn thấy trước mặt mình là một bệ đá pha lê, phía trên là hai con bạch hồ có kích thước lớn hơn số còn lại đang nằm sấp.
Nếu như những yêu hồ xung quanh chỉ to bằng con sói, thì hai Bạch Hồ phía trên lại to như một con bê.
Hai Bạch Hồ đang nằm sấp trên bệ đá không giống với những yêu hồ kia, Dương Bách Xuyên không thể cảm nhận được khí tức của bọn chúng.
Rõ ràng là mạnh hơn yêu hồ xung quanh rất nhiều.
Cảnh tượng lúc này giống như đang lên triều, hắn và Trịnh Bân Bân, Hoa Liễu Tường là phạm nhân, mà yêu hồ đang vây quanh ba người họ là văn võ đại thần, hai con Bạch Hồ nằm trên bệ chính là quân vương.
Tình hình rất tồi tệ.
Điều may mắn duy nhất ở đây là ba người họ không bị yêu hồ lập tức giết chết hay là giam cầm, bọn họ vẫn được tự do, nhưng nhìn tình hình xung quanh, Dương Bách Xuyên thầm cười khổ, thế này thì cũng đâu khác gì.
Mấy chục con yêu hồ cộng thêm hai Bạch Hồ trên bệ kia, e là ba người họ không có năng lực phản kháng.
Cũng may, Trùng Tử biến thân thành kẹp tóc trên đầu hắn vẫn ở đây, Thiện Linh trên hông không biến mất, trên người hắn còn bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên nghĩ mình ở tình thế khó khăn thì cũng chỉ có thể trốn vào trong bình Càn Khôn, có điều đó là tình huống xấu nhất, trốn bên trong bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528901/chuong-2123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.