Lần này thì tới Dương Bách Xuyên mông lung, rõ ràng bản thân hắn đã luyện ra đan dược, giọng điệu của bốn người này là có ý gì?
Lẽ nào bọn họ cho là hắn luyện đan thất bại?
“Ta luyện đan thành công, không có thất bại, mấy người đang nghĩ cái gì vậy?
Lúc này, lão tứ Thiết Hùng ngay thẳng nói: “Ta nói này, Dương huynh, huynh đừng có mà cố quá thành quá cố nữa, luyện đan thành công? Thiết Hùng ta tu luyện mấy trăm năm nay, chưa từng thấy ai chỉ trong vòng một tiếng đã luyện ra đan dược, hơn nữa một lần luyện được ba mươi sáu viên? Ba sáu viên đan hỏng à? Mặc dù không làm nổ lò nhưng cũng không thể che giấu được sự thật là huynh đã luyện đan thất bại, đối diện với sự thật đi.”
“Đúng thế, luyện đan thất bại là chuyện rất bình thường. Luyện dược sư ở vương thành phiêu lưu cũng đâu có ai thành công ngay từ lần đầu, thường thì hỏng ba lò thì mới thành công được một lò, chuyện này cũng đâu có mất mặt bọn ta cũng không bắt ngươi bồi thường linh dược, có cái gì xấu hổ đâu mà không thừa nhận, ta nói cho ngươi, bản cô nương ghét nhất là mấy người phù phiếm.” Trịnh Bân Bân cũng mở lời.
Dương Bách Xuyên đúng là cạn lời, cả nửa ngày rồi mà bọn họ vẫn cho là hắn luyện đan thất bại?
Mà nguyên nhân là do luyện đan quá nhanh?
Hắn luyện chế chỉ là bổ sung chân khí mà thôi, đây là loại đan dược đơn giản nhất, công hiệu chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528894/chuong-2112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.