Dương Bách Xuyên trừng mắt mắng anh: “Thằng nhóc thối, đây là Trái Đất, bọn họ đều là võ cổ giả, tu vi cao nhất cũng chỉ là hư cảnh, còn không đủ nhét kẽ răng cho một Kim Đan trung kỳ như con.”
Sau này khiêm tốn một chút, cường giả chân chính ở Sơn Hải Giới, thậm chí…ở một thế giới rộng lớn hơn, hiện tại con phải khoan dung với võ giả cổ, dù sao thì bọn họ đều cùng quê với chúng ta.
Nếu như ở Sơn Hải Giới, sư phụ tin là trong số người này, khi đối mặt với tu chân giả Sơn Hải Giới, cho dù là kẻ địch thì bọn họ đều sẽ đứng về phía chúng ta, con hiểu không?”
Vương Tông Nhân nghe sư phụ nhắc tới Sơn Hải Giới, trái tim như ngừng đập, anh đã chịu đựng rất nhiều khổ sở ở nơi đó, quả thực với tu vi hiện tại của mình, anh đủ năng lực xưng vương xưng bá ở Trái Đất.
Nhưng mà môi trường khác nhau, sư phụ nói đúng, ức hiếp võ cổ giả không phải là bản lĩnh, so với Sơn Hải Giới thì chút tu vi này của anh có tính là gì?
Đổi lại nếu như hiện tại ở Sơn Hải Giới thì với tu vi Kim Đan trung kỳ, trong mắt của đám cao thủ Trung Anh, anh chẳng khác gì với những võ cổ giả này.
“Đệ tử đã ghi nhớ.” Trong lòng Vương Tông Nhân sinh ra một lòng kính sợ, sau khi ngọn lửa kiêu ngạo của mình bị Dương Bách Xuyên dập tắt.
Dương Bách Xuyên hài lòng gật đầu, anh biết tâm tình của nhị đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3528784/chuong-1963.html